[Bhtt] Edit - Nhất Lộ - Trầm Giang Nhất - Chương 19: Ta là người đồng tính
“Trương tổng muốn về công ty trước sao?”
“Không cần, ngày mai lại đến công ty, ta trực tiếp về nhà.”
Ba ngày mà thôi, Trương Tử Đồng đã bắt đầu vô cùng tưởng niệm ngôi nhà có Triệu Thanh Khê kia, nàng nghĩ khi về nhà gặp Triệu Thanh Khê thì nàng phải nói cái gì, có lẽ không cần nói gì cả chỉ cần trải qua cuộc sống chung như trước đây thôi, nhưng nàng thật không ngờ là khi nàng về nhà chỉ có một căn phòng lạnh băng đang chờ đón nàng.
Là chưa trở về hay đã đi rồi? Nàng đứng ở phòng ngủ đã thu dọn gắn nắp chỉnh tề gọi điện thoại cho Triệu Thanh Khê, muốn hỏi nàng rốt cuộc ở đâu.
“A lô.” Thanh âm quen thuộc gợi lên cảm xúc quen thuộc, tại một khắc này Trương Tử Đồng mới biết được, ỷ lại là một chuyện dễ dàng như thế nào.
“Ngươi ở đâu?”
“Ở nhà.”
Ở nhà? Vài giây sau Trương Tử Đồng mới phản ứng lại, “Ngươi về S thị sao?”
“Ân.”
Lúc này Triệu Thanh Khê đang ngồi ở sopha trong nhà coi TV cùng Triệu ba ba Triệu mụ mụ, nhìn thấy điện thoại của Trương Tử Đồng không có đi vào phòng, trực tiếp nghe máy.
“A lô?” Trầm mặc lâu lắm, Triệu Thanh Khê hoài nghi đầu dây bên kia có phải đã cúp máy rồi hay không.
“Ngươi đang sợ hãi sao?” Thanh âm của Trương Tử Đồng lạnh lùng giống như hàn băng.
Hiện tại đến phiên Triệu Thanh Khê không nói được một lời dừng trên màn hình TV không ngừng chuyển động, liền đem sự trống rỗng lưu cho Trương Tử Đồng.
Đợi không được câu trả lời của Triệu Thanh Khê, Trương Tử Đồng nói tiếp: “Ngươi đang trốn tránh sao?”
Bên kia vẫn chỉ có tiếng hít thở nhợt nhạt, Trương Tử Đồng rốt cuộc nhịn không được, nàng nói: “Sao ngươi có thể trốn tránh! Sao có thể?”
Khi cúp điện thoại Trương Tử Đồng cảm giác hai chân vô lực, nàng không muốn hoạt động cước bộ, lại càng không muốn hoạt động thân mình, chỉ có thể tùy ý thân thể dựa vào vách tường chậm rãi trượt xuống, ngồi trên nền nhà lạnh như băng, dùng sức cắn chặt răng. Nàng nghĩ một bộ mặt căng thẳng sẽ không có biểu tình khổ sở, nhưng dù có cố gắng đến đâu cũng không chế không được tuyến lệ hoạt động, nàng không muốn khóc, nàng là kiên cường như vậy dũng cảm như vậy, nàng là nữ nhân độc lập hiện đại, chỉ có công việc không có tình yêu! Nàng không quan tâm đến tình yêu, không quan tâm cũng không cần, tình yêu căn bản là thứ không tồn tại, huống chi người kia là nữ nhân! Nàng không có, nàng không có yêu!
Đúng vậy, nàng không có yêu!
…
Nhưng là Triệu Thanh Khê, ta rất nhớ ngươi.
“Thanh Khê, là điện thoại của ai vậy?” Triệu mụ mụ thấy Triệu Thanh Khê nghe điện thoại nhưng lại chưa nói hai câu nói, tò mò hỏi.
“Bằng hữu.”
“Nam hay là nữ?” Giống như là thói quen, tất cả người làm mẹ đều có thói quen hỏi bằng hữu của nữ nhi là “Nam hay nữ “.