[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 94: Tới
Chương 94: Tới
Bánh khách sạn nhưng lại quá ngọt, bên trong là nhân mứt trái cây màu vàng cam. Yến Hà tò mò nhìn sang bánh của Thẩm Cẩm Dung, phát hiện nhân bên trong là chocolate.
Cô có chút ghen tị: “Tại sao bánh của em là mứt trái cây, còn của chị thì là chocolate?”
Thẩm Cẩm Dung cúi đầu nhìn chiếc bánh trong tay, rồi yên tâm thoải mái cắn một miếng: “Trên nhãn hiệu có ghi hết đấy, ai bảo em không chọn kỹ.”
Yến Hà bĩu môi, xoa xoa tay, túm lấy tay áo của chị: “Muốn ăn.”
Thẩm Cẩm Dung mặt không đổi sắc: “Mơ đi.”
Yến Hà nhìn xung quanh một lượt, phát hiện bọn họ đến quá sớm, bốn phía chẳng có ai, chỉ có cậu nhân viên quầy bar đang gà gật, sắp ngủ đến nơi. Cô mạnh dạn hơn, nghiêng người hôn nhẹ lên môi Thẩm Cẩm Dung, vừa chạm vào liền lập tức tách ra, sau đó rụt về, vội vàng cầm ly nước che giấu sự căng thẳng.
Thẩm Cẩm Dung bật cười: “Đã hôn rồi thì chạy cái gì?”
Câu nói thản nhiên ấy làm mặt Yến Hà đỏ bừng.
Cô cúi đầu, cắn một miếng bánh của mình, nhưng lại bị ngọt đến mức phải uống một ngụm cà phê lớn.
Thấy Yến Hà im lặng, Thẩm Cẩm Dung lại hỏi: “Có nếm được mùi chocolate không?”
Yến Hà đỏ bừng tai, ánh mắt nhìn đi nơi khác.
Lúc lau vụn bánh trên tay sau khi ăn xong, Yến Hà bỗng nhớ ra điều gì: “Hôm qua chị mua khi nào vậy?” Cô nghĩ ngợi, chẳng lẽ là mua trước bữa tối của hai người?
Thẩm Cẩm Dung mím môi, có chút xấu hổ: “Tối qua chị đột nhiên thèm thuốc, liền hỏi cậu nhân viên quầy lễ tân có không, thế là cậu ấy bán cho chị một bao.”
Yến Hà hơi nhướng mày, ánh mắt dừng lại trên quầy bar phía xa. Cậu nhân viên vẫn đang gà gật, hoàn toàn không phản ứng gì với ánh mắt đầy địch ý của cô.
“Dù sao cũng không được hút thuốc.” Yến Hà xoa xoa miệng: “Hôm qua là lần cuối cùng.” Cô dừng một chút, như vừa sực nhớ ra, hoặc cũng có thể là đang thử thăm dò: “Sau này cũng không được hút nữa.”
Thẩm Cẩm Dung mặt không đổi sắc: “Ừ được, sau này không hút thuốc nữa.”
Yến Hà hài lòng gật đầu.
Sau khi ăn xong, Yến Hà đi lấy hành lý, còn Thẩm Cẩm Dung thì lên bãi đỗ xe lái xe xuống. Hai người sắp xuất phát đi Bolzano.
Yến Hà xách theo hai cái vali, lúc đẩy cửa lớn của khách sạn có chút khó khăn. Cậu nhân viên quầy lễ tân lập tức bước nhanh tới giúp cô mở cửa, còn mỉm cười chúc cô một chuyến đi vui vẻ. Yến Hà cảm ơn, rồi đứng trước cửa trong cơn gió lạnh chờ Thẩm Cẩm Dung lái xe lại.
Trời hơi lạnh. Cô kéo khóa áo lông vũ lên cao, xoa xoa mũi, thở ra một hơi, trước mắt lập tức phủ một màn sương trắng. Sương mù chậm rãi bay lên, cuộn tròn như hơi nước sôi bốc lên.
Cô nhìn chiếc SUV đang từ từ tiến lại gần, lại xách theo hai kiện hành lý đi lên trước hai bước. Vì dậy quá sớm, đến giờ cô vẫn còn có chút mơ màng. Cô mở to mắt nhìn về phía chiếc xe, khoảng cách giữa cô và xe ngày càng thu hẹp, cho đến khi Thẩm Cẩm Dung dừng xe vững vàng trước mặt cô.