[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 73: Ăn đường
- Metruyen
- [Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống
- Chương 73: Ăn đường
Chương 73: Ăn đường
Nửa tiếng sau, hai người ngồi trong một tiệm pizza dưới lầu.
Thẩm Cẩm Dung giơ ly espresso lên, cố gắng che giấu gương mặt đang đỏ lên vì xấu hổ, rồi thở dài một hơi. Nàng không thở dài còn đỡ, vừa thở dài xong, bạn nhỏ đang xem thực đơn lập tức ngước mắt lên nhìn. Đôi mắt trong veo, chẳng hề có chút xấu hổ nào: “Chị sao thế? Cà phê không ngon à?”
Thẩm Cẩm Dung đặt ly cà phê xuống bàn. Ly espresso rất nhỏ, nàng chỉ có thể kẹp lấy bằng đốt ngón tay để cầm. Nghe Yến Hà hỏi vậy, nàng theo phản xạ liếc nhìn quầy thu ngân.
Cô chủ tiệm tóc bạch kim đang đứng đó cũng vừa lúc nhìn sang. Bắt gặp ánh mắt của nàng, cô ấy lập tức nháy mắt một cái, cười đầy ẩn ý.
Yến Hà nhướn mày: “Xin hỏi giáo sư Thẩm có thể ngừng tỏa ra mị lực không?”
Cô nhìn mà chói mắt ghê. Luôn cảm thấy ai ai cũng có ý đồ với chị của mình.
Yến Hà bắt đầu sốt ruột, trong khi Thẩm Cẩm Dung lại rất bình tĩnh. Hai người dường như đổi chỗ cho nhau vậy.
Nàng làm bộ không thấy ánh mắt lên án của bạn nhỏ, nhấp một ngụm cà phê, bình tĩnh nói: “Không thể. Cà phê cũng không tệ lắm.”
Rồi nàng nhướng mày, nháy mắt với Yến Hà: “Chẳng còn cách nào.”
Yến Hà bĩu môi, ấm ức ngồi tại chỗ.
Đúng lúc này, cô chủ tiệm vừa rồi nháy mắt với Thẩm Cẩm Dung bước đến, hỏi hai người có muốn gọi món gì không. Yến Hà tùy tiện gọi một chiếc pizza, thêm một chai nước khoáng, rồi đưa lại thực đơn.
Cô chủ tiệm liếc nhìn Thẩm Cẩm Dung, nàng mỉm cười, giơ ly cà phê lên, nói bằng tiếng Anh: “Cà phê rất tuyệt.”
“Cảm ơn.”
Cô ấy đáp lại bằng tiếng Ý, rồi hỏi: “Hai người là khách du lịch à?”
Thẩm Cẩm Dung không lên tiếng. Yến Hà thấy chị không phản ứng, bèn đáp lại bằng tiếng Ý: “Đúng vậy, bọn em đến Rome chơi.”
Sau đó, cô thuận miệng buông một câu: “Questa è la mia ragazza.” (Đây là bạn gái tôi.)
Cô chủ tiệm có chút bất ngờ, nhưng vẫn mỉm cười chúc hai người có một chuyến đi vui vẻ rồi rời đi.
Thẩm Cẩm Dung cầm ly espresso nhỏ nhấp một ngụm, khóe môi không kiềm chế được cong lên. Bạn nhỏ à, cứ nói mãi rằng chị là bạn gái của em như thế, chị sắp nghi ngờ thật đấy.
Trước lạ sau quen, lần thứ hai tự mình nói với người khác rằng chị là bạn gái mình, Yến Hà không còn căng thẳng như lần đầu nữa. Cô tự rót cho mình một ly nước đá, nghĩ thầm: Dù sao chị cũng nghe không hiểu. Uống hai ngụm nước xong, cô lập tức trở lại dáng vẻ bình tĩnh.
“Ngày mai, kế hoạch của chị là sáng sớm thức dậy, đến đài phun nước Trevi cầu nguyện.” Thẩm Cẩm Dung cúi đầu xem bản đồ trên điện thoại. Yến Hà nhìn đầu ngón tay chị di chuyển trên màn hình sáng, bạch lam đan xen, phản chiếu lên đầu ngón tay trắng nõn như ngọc.