[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 60: Ly hôn
Chương 60: Ly hôn
Chị Vương cảm thấy thế giới này thật kỳ diệu, không ngờ người hùng làm việc nghĩa mà mình tìm kiếm bấy lâu nay lại ở ngay bên cạnh. Chị nhớ lại hôm đó Yến Hà vốn đã nhận lời, sau đó lại đột nhiên gọi điện nói không đến được.
Nghĩ tới đây, chị Vương nhìn Yến Hà với vẻ kỳ lạ, đứng dậy hỏi: “Vậy… hôm đó em bảo có việc không đến được, là vì cứu người xong phải về thay quần áo à?”
Yến Hà cười gượng hai tiếng, gật đầu.
“Cái con bé này!” Chị Vương trách yêu. “Làm việc tốt cũng giấu đi, hại chị tìm mãi!”
Người phụ trách cũng cười: “Giới trẻ bây giờ ưu tú thật! Làm việc tốt không để lại danh tính.”
Yến Hà sợ nhất là bị người khác khen trước mặt trừ người nào đó, da mặt cô mỏng chỉ khi đối diện với chị mới dày hơn một chút. Gặp tình huống này, cô liền thấy căng thẳng, xoa xoa tay, nhỏ giọng nói: “Cũng không có gì to tát…”
“Ôi chao, giỏi quá đi chứ!” Chị Vương và anh quay phim trao đổi ánh mắt, sau đó cười nói với người phụ trách: “Cảm ơn anh nhé! Không ngờ ‘Lôi Phong’ mà chúng tôi tìm kiếm bấy lâu lại là người của đài mình.”
Người phụ trách cười đáp: “Anh hùng xuất thiếu niên mà!”
Mấy người trò chuyện thêm một lúc rồi rời đi.
Yến Hà rụt cổ đi sau chị Vương và anh quay phim. Mới đi được hai bước, chị Vương bất chợt quay lại, thấy dáng vẻ rụt rè của cô thì cười: “Sao mà căng thẳng thế? Đây chẳng phải chuyện tốt sao?”
Yến Hà cười ngượng ngùng: “Chị Vương… cái này… không lên TV chứ?”
Chị Vương bị cô chọc cười: “Bao nhiêu người muốn lên TV còn chẳng được kìa.”
Yến Hà càng căng thẳng: “Không phải… Em chỉ là… cảm thấy đây là việc nên làm thôi. Hai năm trước em từng cùng bạn nghiên cứu chứng sống…”
Chị Vương vỗ vai cô: “Sau này em làm phóng viên rồi, sẽ còn rất nhiều cơ hội xuất hiện trên màn hình đấy! Phải tập thích nghi dần đi.”
Yến Hà đầy mặt rối rắm.
**
Thời gian thấm thoát trôi qua, chẳng mấy chốc đã sang đầu tháng Mười Hai.
Công việc nước ngoài ở đài trung ương của Yến Hà cơ bản đã được chốt. Tần Liễu rất hào phóng, cho cô hai tuần nghỉ phép để chuẩn bị. Chỉ cần đến kỳ hạn, cô sẽ theo tiền bối lên đường.
Yến Hà vui vẻ thu dọn đồ đạc, trước khi nghỉ phép còn mời các tiền bối đi ăn một bữa.
“Con sắp đi nước ngoài à?” Hà Dữu đang cởi áo khoác thì khựng lại, trợn tròn mắt nhìn Yến Hà: “Bao giờ vậy?”
Yến Hà cười nhẹ: “Cuối tháng này, muộn lắm thì đầu tháng sau.”
“Vậy Tết con có về không?”
Yến Hà nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Chắc là hơi khó.”
Hà Dữu im lặng một lúc, rồi đi rửa tay, sau đó đeo tạp dề vào, hỏi: “Mai con rảnh không?”