[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 33: Ôm
Chương 33: Ôm
“Bạn của cậu uống rượu giỏi như vậy sao?” Bạn gái của Lý Tu Khê thấy Yến Hà uống rượu, bèn ghé sát vào tai Lý Tu Khê hỏi nhỏ.
Cô ấy từng nghe đến Yến Hà rồi—hoa khôi khoa Báo chí! Đến năm ba thì hầu như ai trong trường cũng biết mặt cô. Nhưng dù đã nghe danh, cô ấy cũng không ngờ người này lại có tửu lượng như vậy.
Hết lon này đến lon khác, Yến Hà uống RIO chẳng khác gì nước lọc. Dù độ cồn thấp, nhưng dù sao cũng là rượu mà!
Lý Tu Khê nhìn Yến Hà cầm hết lon này đến lon khác, tâm trạng buồn bực mà chẳng thèm đoái hoài gì đến xung quanh. Cô ấy bèn hạ giọng nói với bạn gái mình: “Bị kích thích thôi, không sao đâu. Uống một lúc là tự khắc dừng lại. Tửu lượng cậu ấy kém lắm.”
Về tửu lượng của Yến Hà, Lý Tu Khê cũng hiểu sơ sơ. Dù chưa từng uống chung với cô, nhưng đã nghe chính miệng Yến Hà nói mình không uống rượu giỏi.
Mà dù có nghe rồi thì Lý Tu Khê cũng không ngờ tửu lượng của Yến Hà lại tệ đến mức này. Uống cocktail chỉ có 3.5 độ mà cũng say được? Trên đời thật sự có kiểu người như vậy sao?!
Bạn gái của Lý Tu Khê chớp chớp mắt, nhớ đến dáng vẻ nho nhã lễ độ của Yến Hà trước khi ra ngoài, rồi lại so với bộ dạng thất hồn lạc phách bây giờ. Nhạy bén nhận ra có điều bất ổn, cô ấy liền hỏi: “Hai người không phải chỉ đi mua nguyên liệu lẩu thôi sao? Có gặp ai à?” Rồi cô ấy dùng khẩu hình nói thêm: “Người yêu cũ?”
“Là gặp người nào đó.” Nghĩ đến chuyện vừa chạm mặt Đàm Ninh và Thẩm Cẩm Dung, Lý Tu Khê lại thấy đau đầu, nhất là khi nhớ đến khoảnh khắc cuối cùng, lúc Đàm Ninh phủi nhẹ vật gì đó trên vai Thẩm Cẩm Dung. Dù Thẩm Cẩm Dung có hơi né tránh, nhưng—
Quan hệ của bạn tốt và giáo sư Thẩm còn chưa rõ ràng, dù từng thân mật, nhưng vẫn chưa chính thức xác lập mối quan hệ mà, đúng không?
Chuyện này cũng khó nói với bạn gái mình, thế là Lý Tu Khê chỉ đáp: “Không sao đâu, cô ấy buồn chút rồi sẽ ổn.”
Hai người liền ngồi nhìn Yến Hà uống rượu giải sầu.
Hơi nước từ nồi lẩu tỏa ra mờ mịt, Lý Tu Khê vặn nhỏ lửa, sợ não hoa bên trong bị nấu nát. Cô nắm lấy tay bạn gái, ngước nhìn làn hơi trắng bốc thẳng lên trần nhà.
Trong lòng cô thầm than, sau này chắc không nên ăn lẩu trong nhà nữa, lỡ đâu trần nhà bị hun đến bong cả sơn thì toi.
Bên kia, Yến Hà ngồi đối diện, liên tục mở nắp lon rượu cocktail. Cô đổ hết các loại rượu đầy màu sắc vào ly, sau đó cầm lên uống một hơi.
Rượu lạnh lẽo, bọt khí li ti tan ra trên đầu lưỡi, mang đến cảm giác mát lạnh, tạm thời làm dịu bớt nhiệt độ trong khoang miệng.
Nhưng uống rượu để bình tĩnh lại không phải cách hay.
Hơi nóng từ dạ dày bốc lên, lan đến tim, rồi tràn khắp cơ thể. Cảm giác say không dễ chịu chút nào, đầu óc cũng tạm thời ngừng hoạt động, chỉ còn lại hành vi theo bản năng.
“Cậu nói xem, rốt cuộc hai người họ có quan hệ gì?” Yến Hà trề môi, hai má đỏ bừng, giọng nói đầy tủi thân, như chú cún nhỏ ấm ức vì thấy chủ nhân đi vuốt ve con chó khác.