[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 24: Trở về
Chương 24: Trở về
Vết sẹo, rốt cuộc mang ý nghĩa gì?
Là đường ranh giới chia cắt với quá khứ không hoàn mỹ? Hay là dấu vết không nên chạm vào, một kết cục đã định sẵn không thể nào đảo ngược?
Nó khắc sâu, nhưng lại không ai dám động đến.
Yến Hà cúi mắt, cắn mạnh đầu lưỡi để ép mình bình tĩnh lại.
Đau!
Nỗi đau ấy giúp cô lấy lại chút kiểm soát, nhưng vẫn không thể xoa dịu sự khó chịu đang dâng trào trong lồng ngực.
Vì sao cô lại khổ sở?
Vì khi chị ấy đau buồn nhất, cô không có ở bên cạnh.
Nếu khi đó cô ở đây thì sao? Nếu khi chị ấy cần một ai đó, người ở bên cạnh là cô thì sao?
Yến Hà đã tự hỏi điều này vô số lần.
Cô ước gì mình chưa nhìn thấy gì cả.
Càng mong rằng cảnh tượng ấy chỉ là ảo giác.
Cô cố gắng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng đầu lưỡi vừa bị cắn mạnh vẫn còn đau âm ỉ, nhắc nhở cô rằng hãy bình tĩnh.
Chỉ là… tay cô vẫn đang run.
Yến Hà đành phải giấu tay dưới bàn, siết chặt lại, hy vọng có thể che giấu sự thất thố của mình.
“Làm sao vậy? Lạnh à?” Thẩm Cẩm Dung khẽ nhíu mày, nhận ra sự khác thường của em.
Nàng muốn đưa tay chạm vào em.
Nhưng ý niệm ấy chỉ thoáng qua rồi tan biến.
Nàng thử cảm nhận nhiệt độ trong tiệm, thầm nghĩ: Không đến mức lạnh như vậy chứ? Bạn nhỏ này không lẽ vì đẹp nên mặc phong phanh à?
Khi ánh mắt nghi hoặc của chị hướng đến cô, Yến Hà vô thức ngẩng lên, nhìn thấy rõ nếp nhăn giữa chân mày chị.
Rồi đột nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu Yến Hà.
Có phải chị đã trải qua rất nhiều chuyện… nên mới đối với tất cả mọi người đều cẩn thận như thế không?
Trái tim bỗng chốc chua xót.
Không rõ vì sao lại có cảm giác này.
Yến Hà không muốn nghĩ tiếp nữa, bèn ngẩng lên, nở một nụ cười rạng rỡ với chị: “Không có gì đâu! Chỉ là có hơi đói chút thôi!”
Thẩm Cẩm Dung như trút được gánh nặng, cũng cười theo. Nàng nhớ lại lúc trước gặp em ở tiệm bánh kem, liền hỏi: “Vừa rồi không ăn gì sao?”
Nói đoạn, nàng cố ý chỉ vào túi bánh kem đặt bên cạnh ghế, giả vờ giận dỗi: “Chỉ nhớ mua đồ cho chị thôi à?”
Yến Hà bật cười ngây ngô, đến khi nhận ra mình đang vô thức xoa thái dương mới vội thu tay lại. Cảm thấy bản thân vừa rồi cười quá ngốc nghếch, không đủ “ngầu”, cô nghiêm mặt nói: “Em không thích ăn đồ ngọt.”
Thẩm Cẩm Dung nhướng mày: “Thật không?”
Hừ, bạn nhỏ lại đang làm bộ làm tịch đây mà.