[Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống - Chương 22: Yếu đuối
- Metruyen
- [Bhtt - Edit] Hôn Nhầm Giảng Viên Xinh Đẹp - Vũ Quả Thị Cá Ba Lê Khống
- Chương 22: Yếu đuối
Chương 22: Yếu đuối
Dòng chữ ngắn ngủi ấy cùng ba biểu tượng mặt cười nằm ngay ngắn bên nhau, như thể để lộ tâm trạng hồi hộp của em.
Xuyên qua nền chữ trắng cùng ba khuôn mặt cười màu vàng, Thẩm Cẩm Dung như nhìn thấy cảnh Yến Hà lúc gõ tin nhắn, viết rồi lại xóa, sửa rồi lại đổi, chọn biểu tượng cảm xúc mà sợ bấm nhầm.
Thẩm Cẩm Dung quá hiểu cảm giác yêu thầm.
Nàng còn hiểu rõ hơn ai hết những tâm tư vụng về ấy, cẩn thận giấu đi sự quan tâm, trân trọng một người như báu vật.
Chính vì hiểu nên nàng không nỡ làm tổn thương bất kỳ ai có tấm lòng như thế.
Nàng biết rõ cảm giác đau lòng ấy ra sao.
“Em giỏi lắm đấy, tiểu Yến Hà.”
Bà nội sau khi lén ăn miếng thịt xong, thấy Thẩm Cẩm Dung không phát hiện thì lại định giở trò cũ. Nhưng lần này bị nàng bắt tại trận.
Thẩm Cẩm Dung khẽ nheo mắt, giọng lạnh nhạt: “Bà nội… không được ăn thịt nữa đâu…”
Bà nội cứng người, trừng nàng một cái: “Mặc kệ ta! Đừng có lo chuyện bao đồng!”
Rồi bà nheo mắt nhìn nét cười thoáng ẩn hiện nơi khóe mắt của cháu gái, đột nhiên hỏi: “Đang yêu đương à?”
Thẩm Cẩm Dung sững lại, nhưng nụ cười trên môi vẫn chưa kịp thu lại. Nàng giả vờ nghiêm túc, trừng mắt nói: “Vậy là muốn đẩy con đi lấy chồng rồi hả?”
Thấy nàng không phủ nhận, bà nội lén liếc vào màn hình điện thoại. Thẩm Cẩm Dung lập tức úp màn hình xuống bàn: ” Bà ăn cơm đi ạ!”
Yến Hà nhìn chằm chằm tin nhắn kia rất lâu. Những chữ đơn giản vậy thôi, nhưng niềm hạnh phúc khổng lồ lại từ trên trời giáng xuống, đập trúng cô.
Trong khoảnh khắc đó, cô có chút chống đỡ không nổi, như thể rơi vào đáy biển sâu, bốn bề yên tĩnh, nhưng mỗi cử động đều phải chịu áp lực lớn vô cùng. Mọi thứ xung quanh đều phóng đại. Cá lặng lẽ lướt qua bên cạnh, còn cô như người sắp chết đuối, vô thức mong đợi nàng công chúa Siren đến cứu.
Rồi nàng ấy thực sự đến.
Chậm rãi bơi đến bên cạnh, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, rồi nắm lấy tay cô, kéo cô bơi lên trên.
Yến Hà vốn định trực tiếp gửi luôn tài liệu vừa chia sẻ với Lý Tu Khê cho chị, nhưng nghĩ lại, cảm thấy như vậy có vẻ không trịnh trọng lắm. Thế là cô mở máy tính, xác nhận lại lần nữa không có sai sót rồi mới gửi đi.
Trong lòng cô rất rõ ràng, thật ra thì có gì khác biệt đâu? Chẳng qua là tự thêm một thao tác để làm dịu đi nỗi hoảng loạn trong lòng mà thôi.
Một lúc lâu sau, nàng mới hồi đáp: “Nhận được rồi! [hoa hồng] Chị vừa mới ăn cơm ~”
Tay Yến Hà run run, vội vàng nhắn lại: “Không sao không sao! Chị cứ ăn cơm trước đi!”
Ngay sau đó, cô nhận được một tin nhắn thoại từ Thẩm Cẩm Dung:”Ăn xong rồi nè! Vất vả em rồi nhé! Chị đang ở nhà bà nội, lát về nhà sẽ xem.”