metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 9

  1. Metruyen
  2. [Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li
  3. Chương 9
Prev
Next

Chương 9: Hương thơm bạc hà.

Trên đường về, Lâm Vĩ Khang đã dần trở lại bình thường nhưng không còn hoạt bát hưng phấn như trước nữa, chỉ ủ rũ cúi gằm đầu lẽo đẽo theo sau Lâm Cẩm Vân.

Cô thỉnh thoảng quay đầu lại nói chuyện với hắn, dặn dò từng câu từng chữ về việc sau khi về nhà phải làm sao giấu giếm người lớn, phải giải thích thế nào về những dấu vết lạ trên người họ. Lâm Vĩ Khang không dám nhìn cô cũng chẳng muốn trả lời, chỉ thỉnh thoảng gật gật đầu tỏ vẻ mình đang nghe. Lâm Cẩm Vân cũng chẳng biết hắn nghe lọt được mấy phần, sắc mặt cô theo đó càng trở nên nặng nề, mày nhíu chặt.

Anh em hai người cứ thế ủ rũ về đến nhà.

Những người khác còn chưa về, trong nhà chỉ có một mình Tưởng Lan đang bận rộn.

Ngay khi hai người vừa bước vào cửa, Tưởng Lan đã nhận ra điều bất thường: một người vội vã chui ngay vào phòng mình, người kia còn hấp tấp hơn, vừa đặt chiếc rổ trong tay xuống góc tường đã hấp tấp chạy lên lầu mà chẳng thèm chào hỏi lấy một câu.

Quá kỳ lạ rồi.

Tưởng Lan đợi một lúc cũng không thấy Lâm Cẩm Vân xuống lầu, trong lòng càng thêm bất an, đang định lên lầu xem thì thấy Lâm Vĩ Khang từ trong phòng đi ra, ôm theo một chiếc quần, có vẻ như định vào nhà vệ sinh.

Ánh mắt Tưởng Lan vô thức dừng lại trên người hắn, lúc này mới nhận ra chiếc quần hắn mặc đã lấm lem một mảng lớn ngay cả đôi giày cũng bẩn không chịu nổi.

Cô ấy biết vì hôm nay mà Lâm Vĩ Khang đã háo hức mấy ngày liền, sáng nay còn đặc biệt chọn bộ đồ yêu thích nhất để mặc, nhất là đôi giày trắng dưới chân kia, nghe Quách Xuân Lan kể đôi này là món quà mà Lâm Cẩm Vân mua tặng sau khi lĩnh tháng lương đầu tiên. Hắn quý như báu vật, bình thường còn cất kỹ trong tủ chỉ khi ra ngoài hoặc nhà có khách mới lấy ra mang, vậy mà hôm nay đi một chuyến đã làm bẩn đến mức này.

Chẳng lẽ là vô ý bị ngã?

Trong lòng Tưởng Lan đầy nghi hoặc.

Đang suy nghĩ thì thấy Lâm Vĩ Khang từ nhà vệ sinh đi ra, quả nhiên đã thay một chiếc quần mới, giày cũng ôm trong tay.

Tưởng Lan tiến lại gần hỏi:
“Vĩ Khang, đói bụng không? Có cần em làm gì ăn không?”

Lâm Vĩ Khang ngẩng đầu nhìn cô ấy một cái, mím môi lắc đầu, lại cụp đầu lặng lẽ đi về phòng mình. Nhìn dáng vẻ ủ rũ này, Tưởng Lan không khỏi lo lắng, cô ấy suy nghĩ một chút rồi quyết định theo hắn vào phòng.

Lâm Vĩ Khang đặt chiếc quần và đôi giày bẩn lên ghế bên cạnh, Tưởng Lan thấy vậy bèn hỏi: “Giày bẩn rồi, để em giặt cho nhé?”

Lâm Vĩ Khang không đáp chỉ ôm đôi giày dơ nhìn một lúc, vẻ mặt ngậm ngùi, rồi đưa tới.

Tưởng Lan nhận lấy giày nhưng chưa vội đi, mỉm cười hỏi tiếp: “Sao giày lại bẩn vậy? Bị ngã lúc hái lá hả?”

Lâm Vĩ Khang vẫn không trả lời.

Không phải ngã thì là chuyện gì?

Tưởng Lan lại hỏi: “Hôm nay làm sao vậy? Sao lại không để ý tới em? Tối qua mình còn cùng đọc truyện tranh mà, quên rồi sao?”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 9"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz