[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 82
Chương 82: Kết thúc.
Nắng ấm mùa đông, trong tiệm con mèo mun thế mà cũng thật biết chọn chỗ, nằm chính giữa cửa tiệm phơi mình dưới ánh mặt trời.
Lúc này trong tiệm cũng không có khách, người làm trong tiệm liền cũng mặc kệ con mèo lười này.
Mèo mun duỗi người, vừa muốn chợp mắt thì đột nhiên trông thấy một thân ảnh phía trước đi tới, nó vội vàng đứng lên, kêu meo meo meo meo chạy tới người đó.
“Meo meo – meo meo – meo meo- ”
“Hắc nha, aiz~, thật ngoan, đến, đến đây.” Người nọ ôm mèo mun lên, xoa xoa đầu nó, hỏi: “Lan Lan đâu?”
Đáp trả cô đương nhiên chỉ có tiếng meo meo meo meo meo meo.
Nhưng Tiểu Diệp – người làm trong tiệm lại vội vàng ngừng động tác lau nhà, ân cần nói: “Cô Lâm tới a, bà và thím Dương đang ở bên trong dọp dẹp.”
“Ừ, đã biết.” Lâm Cẩm Vân lại sờ sờ đầu mèo, “Hắc nha, đi, chúng ta đi vào tìm Lan Lan.” Nói liền bế mèo đi lui sau bếp.
Tưởng Lan cùng thím Dương đang thu dọn phía sau.
Tưởng Lan đưa lưng về phía cửa, ngược lại thím Dương ở bên cạnh thấy được Lâm Cẩm Vân trước, cao hứng nói: “Ai, cô Lâm tới.”
“Thím.”
Tưởng Lan lúc này mới xoay người lại nhìn, nhưng mà vừa mở miệng lại là oán trách: “Em sao lại đem mèo vào đây. Đi mau, đi mau, ở đây đều là đồ ăn, đừng mang mèo vào.”
“Ò. Vậy em đây không đi vào, đứng ngoài cửa.” Nói xong quả nhiên tuân thủ chỉ đứng ôm mèo chờ ở cửa, “Hai người lúc nào có thể xong?”
“Nhanh thôi, em chờ một chút.”
Lâm Cẩm Vân đang chơi đùa với mèo, thím Dương thấy cô vô cùng buồn chán, liền nói chuyện với cô: “Cô Lâm, Mộng Lôi ngày hôm qua gọi điện về, nói phỏng vấn qua rồi, con né có thể lưu lại trường dạy học.”
“Vậy tốt quá rồi, chúc mừng thím a.”
“Ba nó vui đến mức không ngủ được, bảo tôi nhất định phải đem tin tức này nói cho cô biết.”
“Cảm ơn, cháu rất vui vẻ, cháu trước đây đã nói rồi, đứa nhỏ Mộng Lôi này tuyệt đối sẽ có tiền đồ, con bé quả nhiên không cô phụ kỳ vọng của hai người.”
“Cô Lâm, cô và a Lan mới là người mà một nhà chúng tôi phải cảm tạ.”
“Không nói cảm ơn nữa, cảm ơn qua cảm ơn lại quá khách khí. Đúng rồi, Mộng Miêu a, con bé một mình bên ngoài học vẫn quen sao?”
“Nói đến Mộng Miêu a. . .”
Hai người bắt đầu nói chuyện với nhau, Tưởng Lan thì ở một bên yên lặng lắng nghe, nhưng động tác thì lại ra sức hơn vài phần khi nghe được những tin tức đó.
Bởi vì tất cả đều là tin tức tốt.
Mười lăm phút sau, hai người cuối cùng cũng thu dọn xong.
Hôm nay là hai mươi tám tháng chạp, “Nhà hàng Lan Lan” mở cửa buôn bán nửa ngày cuối cùng để nghỉ đón tết.
Nói là buôn bán, kỳ thực nửa ngày này chỉ là mở cửa tổng vệ sinh mà thôi. Lúc này cửa hàng đều quét dọn xong, ba người bà chủ người làm ở cửa nói tạm biệt.