[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 8
Chương 8: Bị thương.
Ba người cuối cùng cũng tới được mé rừng, Lâm Cẩm Vân không dám để Lâm Vĩ Khang cầm kéo cắt lá, chỉ dặn hắn ngồi yên bên cạnh, nhất quyết không được đi xa.
Cao Tư Tuệ thấy hai người chẳng ai buồn để ý tới mình, trong lòng càng thêm mất hứng. Ban đầu nói là tới giúp chỉ là cái cớ, giờ lại lộ rõ sự lúng túng nhưng mặt cô ta đủ dày, biết rõ bản thân không được cô chào đón cũng cứ bám lấy, tiếp tục tìm chuyện tán gẫu.
Lâm Cẩm Vân thì không chịu được kiểu dai dẳng như vậy, huống hồ làm việc mà bên cạnh lúc nào cũng có người lải nhải thực sự rất bực mình, cô dứt khoát thẳng thừng hỏi: “Tôi đang bận, còn phải để ý anh hai tôi nữa, có chuyện gì thì nói thẳng.”
Cao Tư Tuệ bị hỏi tới thì có hơi ngượng, cười hì hì rồi sáp lại: “Năm nay cậu có tham gia ra đề thi tuyển sinh của trường Nhất Trung không?”
Lâm Cẩm Vân ngẩng mắt nhìn cô ta, nhàn nhạt hỏi: “Hỏi chuyện này làm gì?”
Cao Tư Tuệ lập tức nịnh nọt: “Chẳng phải sắp thi vào cấp ba rồi sao? Tôi có đứa em họ xa, nó muốn thi vào trường cậu, nó học cũng giỏi lắm mà nếu thi đậu được vào Nhất Trung thì quá tốt.”
Lâm Cẩm Vân mặt không biểu cảm đáp: “Học giỏi thì cứ thi vào thôi.”
Cao Tư Tuệ bị chặn một câu cũng không giận, tiếp tục giải thích:
“Thi thì tất nhiên rồi nhưng sợ lúc thi áp lực quá, phát huy không tốt. Mà trường Nhất Trung lại là trường trọng điểm, mỗi năm biết bao học sinh giỏi muốn vào nhưng chỉ tuyển có vài lớp, nhà nó cũng sợ nếu lỡ trượt mất thì uổng phí.”
Quả thật trường Nhất Trung huyện Quý An mà Lâm Cẩm Vân đang dạy rất nổi tiếng, tỉ lệ đậu đại học luôn nằm top đầu tỉnh. Chính vì thế, điều kiện tuyển sinh cũng ngày càng khắt khe.
Nghe đến đây, Lâm Cẩm Vân đã đoán ra ý đồ của Cao Tư Tuệ, chẳng qua là muốn nhờ vả, đi cửa sau xin được “chiếu cố” mà thôi. Mà cô thì vốn đã chẳng có thiện cảm gì với Cao Tư Tuệ, huống hồ là đi giúp cô ta làm mấy chuyện mờ ám thế này.
Cao Tư Tuệ thấy Lâm Cẩm Vân không mấy phản ứng liền tiếp tục tiến sát lại, cười lấy lòng: “Cẩm Vân này, hay cậu chỉ giúp em họ tôi vài đề ôn tập trước kỳ thi ha, nó mà thi đậu vào Nhất Trung cả nhà nó sẽ nhớ ơn cậu. Ba nó là đại gia ở trị trấn bên cạnh đấy, giàu có lắm.”
Lâm Cẩm Vân thầm cười lạnh, từ trước tới nay cô chưa từng nghe nói Cao Tư Tuệ có họ hàng gì là đại gia cả, tám phần là cô ta bịa chuyện làm trung gian kiếm lợi thì đúng hơn.
Nghĩ vậy, cô càng thêm chán ghét, dứt khoát không dây dưa thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi không phụ trách ra đề, không giúp được.”
Cao Tư Huệ vẫn chưa chịu từ bỏ, nài nỉ: “Xì, nhưng trong trường cậu chắc chắn có thầy cô tham gia ra đề, cậu hỏi giúp tôi một chút thôi, được không?”
“Không được.”
“Không cần chi tiết quá đâu, hỏi phạm vi ra đề cũng được!”
“Phụ trách ra đề là thầy cô bên khối cấp ba mà tôi chỉ dạy cấp hai cũng không quen họ, không hỏi được.”