[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 6
Chương 6: Thổ lộ tâm tình.
Tưởng Lan đang dần hòa nhập vào gia đình họ Lâm, cả nhà đều vui mừng đón nhận, ngoại trừ Lưu Phượng.
Từ sau khi bị Quách Xuân Lan phân công ra trại vịt làm việc, Lưu Phượng bắt đầu căm ghét Tưởng Lan. Dù sao thì so với làm việc trong nhà, công việc ở trại vịt cực nhọc hơn nhiều.
Mỗi sáng sớm, phải đội nắng gắt ra ngoài, đến trại vịt bẩn thỉu để bắt đầu công việc: đuổi vịt, cho vịt ăn, nhặt trứng, dọn phân, phơi phân… Cách ba ngày, Lâm Vĩ Kiện còn phải đem vịt và trứng vào thị trấn bán, nhân tiện bán luôn phân vịt phơi khô cho các nông hộ, những lúc đó trại vịt càng thêm bận rộn.
Lưu Phượng vốn là người ham ăn biếng làm, bị bắt ép phải đi làm nên lòng đầy miễn cưỡng, mới làm chưa được bao lâu đã liên tiếp mắc lỗi, còn không ngừng than thở. Những ngày đầu Quách Xuân Lan còn nhẫn nhịn nhưng hôm nay thấy chị ta làm vỡ hơn chục quả trứng vịt, cuối cùng không nhịn nổi nữa mà quở trách vài câu.
Lưu Phượng thấy tủi thân nhưng cũng không dám công khai cãi lại mẹ chồng, đành phải về phòng đóng cửa lại, trút giận lên chồng, vin cớ chất vấn chuyện hắn hứa mua tivi màu cho mình.
Hiện tại nhà họ Lâm chỉ có một cái tivi đen trắng, gần như trở thành công cụ giải trí riêng của Lâm Vĩ Khang. Năm ngoái, khi Lưu Phượng gả vào nhà Lâm Vĩ Kiện từng hứa sẽ mua cho chị ta một cái tivi màu trong vòng hai năm sau cưới. Nhưng Quách Xuân Lan không biết kế hoạch này, vì muốn cưới vợ cho Lâm Vĩ Khang, bà đã mở miệng bảo Lâm Vĩ Kiện góp một ngàn.
Lâm Vĩ Kiện vốn thật thà, nghĩ mình là anh cả trong nhà nên phải có chút trách nhiệm với em mình nên dứt khoát đưa tiền mà không do dự. Giờ đây, đối mặt với những câu hỏi dồn dập của vợ, hắn mới cảm thấy khó xử, thẳng thắn khai ra lý do hắn không còn tiền mà không tìm cách quanh co lấp liếm.
Nghe xong Lưu Phượng hoàn toàn nổi giận, trong lòng tràn đầy oán hận, nghĩ đến việc cái gì trong nhà lúc nào cũng bị tranh trước, hưởng thụ trước; nghĩ đến cái tivi trong nhà cũng bị Lâm Vĩ Khang độc chiếm; nghĩ đến cảnh mình vất vả ở trại vịt còn Tưởng Lan chỉ cần ở nhà chăm sóc thằng ngốc; nghĩ đến việc vì Tưởng Lan mà mình không được mua tivi màu; nghĩ đến sự thân thiện ngày càng lớn mà mẹ chồng và em chồng dành cho Tưởng Lan;
Tất cả những điều ấy khiến Lưu Phượng bùng cháy ngọn lửa hận trong lòng.
Không để ý đến lời khuyên can của Lâm Vĩ Kiện, chị ta mở cửa phòng, lớn tiếng mắng nhiếc hướng về phòng của Tưởng Lan và Lâm Cẩm Vân: “Anh nói xem, đạo lý ở chỗ nào? Ông trời đúng là không có mắt, có người gả vào nhà, mỗi ngày nấu vài món, dỗ dành thằng ngốc, đã được làm thiếu phu nhân, khiến cả nhà quý như bảo bối. Còn có người thì thành thật làm lụng như con hầu, suốt ngày như trâu như ngựa mà còn bị người ta chê bai, oán trách!”
Nghe thấy từ “thằng ngốc”, mặt Lâm Vĩ Kiện lập tức đen lại, chạy đến mạnh tay đóng cửa cái rầm, quay lại mắng vợ. Lưu Phượng không chịu yếu thế, cãi lại từng câu, hai vợ chồng nhanh chóng cãi vã kịch liệt.
Quách Xuân Lan và con trai ở tầng một, cách xa nên không nghe thấy, nhưng Tưởng Lan ở sát vách thì nghe rất rõ.
Lâm Cẩm Vân sau khi tắm rửa xong đi ngang qua phòng của anh cả chị dâu, nghe thấy tiếng cãi vã thì đứng lại nghe vài câu, trong lòng hiểu rõ rồi quay về phòng bật to radio.