metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 5

  1. Metruyen
  2. [Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li
  3. Chương 5
Prev
Next

Chương 5: Vị khách không mời mà đến.

Chẳng mấy chốc đã đến giờ cơm trưa. Lâm Cẩm Vân vừa dọn xong bát đũa thì nghe tiếng gõ cửa. Cô cứ tưởng là anh chị mình từ trại vịt về, vội vàng ra mở cửa thì thấy một người đàn ông trung niên.

Người này khoảng hơn năm mươi tuổi, dáng người thấp, làn da đen sậm, tay xách một túi đồ, đang rướn cổ nhìn vào trong nhà. Có lẽ vì không quen Lâm Cẩm Vân nên sau khi cô ra mở cửa, ông ta liền lùi lại vài bước, đứng xa quan sát ngôi nhà.

“Chú tìm ai?”

“Đây là nhà họ Lâm phải không?”

“Đúng rồi. Chú là?”

“Tôi là bố của Tưởng Lan. Còn cô?”

Lâm Cẩm Vân vừa định trả lời thì phía sau đã vang lên tiếng của Tưởng Lan:
“Sao ông lại đến đây?”

Thấy con gái mặt lạnh hỏi, vừa gặp đã tỏ vẻ cảnh giác, ông ta lập tức tức giận, bước nhanh vào nhà, vừa đi vừa oán trách: “Chẳng lẽ ba không thể tới? Làm con mà gặp ba cũng không thèm chào một tiếng!”

Dù trong lòng không thích kiểu cha mê cờ bạc này, nhưng đã vào nhà thì đều là khách, Lâm Cẩm Vân vẫn không thể thất lễ. Nghĩ hắn đến cũng đúng giờ cơm trưa chắc cũng chưa ăn, cô vội từ bếp bê thêm bộ bát đũa ra.

“Chú, cháu là em gái của Lâm Vĩ Khang. Chú ăn chưa? Nếu chưa thì ăn cùng luôn nhé, mẹ cháu với anh chị cũng sắp về rồi.”

“À, ở nhà ăn chút rồi, nhưng vẫn còn chỗ trong bụng.”

Tưởng ba cười nịnh nọt, để lộ cả hàm răng ra.

Lâm Cẩm Vân chỉ cười nhạt, mời ông ta ngồi xuống, rồi lại vào bếp pha chén trà nóng mang ra.

Tưởng Lan thì mặt lạnh như tiền, đi thẳng vào bếp tiếp tục công việc.

Tưởng ba còn chưa kịp ngồi ấm chỗ thì Quách Xuân Lan và vợ chồng Lâm Vĩ Kiện cũng về đến.

Tưởng ba vội đứng dậy, bước vài bước đón chào: “Bà thông gia về rồi à!”

Quách Xuân Lan nhìn người đàn ông, nặn ra nụ cười xã giao, đáp lời: “Ông thông gia đến chơi à, ăn cơm chưa?”

“Ở nhà ăn qua chút rồi. À, đây là ít đồ nhà trồng, mong đừng chê.”

Ông ta đưa túi nhựa cho Quách Xuân Lan, Lưu Phượng, vợ của Lâm Vĩ Kiện nhanh tay đón lấy. Liếc qua túi thấy toàn khoai lang còn dính bùn đất, chị ta quay đầu lườm ông ta một cái rồi đưa túi cho chồng.

Sau vài câu khách sáo, mọi người mới ngồi xuống ăn cơm.

Tưởng ba tỏ ra rất thân thiện, ngồi xuống là thao thao bất tuyệt, hết khen Tưởng Lan nấu ăn ngon, lại tâng bốc nhà Quách Xuân Lan sạch sẽ gọn gàng. Khi biết Lâm Cẩm Vân làm giáo viên ở huyện, ông ta liền vội vàng khen cô giỏi giang, cũng không quên khen Lâm Vĩ Kiện chăm chỉ, khen Lưu Phượng trẻ đẹp, rồi khen cả thằng con rể khờ khạo của mình có phúc tướng. Ông ta cứ thế mà khen hết một lượt nhà họ Lâm. Thậm chí còn không tha cả con chó giữ nhà.

Nghe đến đoạn khen con chó, Lưu Phượng nhịn không nổi bật cười, đưa tay bịt miệng.

Tưởng Lan ngồi cạnh, lạnh lùng nhìn vẻ mặt nịnh hót của ba mình, mặt càng lúc càng trầm lại. Tiếng cười của Lưu Phượng như giọt nước tràn ly, khiến cô ấy càng cúi đầu ăn cơm không buồn ngẩng lên.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 5"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz