[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 48
Chương 48: Biến cố.
Quách Xuân Lan đột nhiên xuất hiện là điều Lâm Cẩm Vân trăm triệu không ngờ tới.
Lúc này, cả người cô đều khiếp sợ đến gần như cứng ngắc, một cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, khiến cô mất hết suy xét, không có chút phản ứng nào.
Tưởng Lan rốt cuộc trầm ổn hơn, mở miệng trước, nhưng cũng là run rẩy mà kêu một từ: “Mẹ. . .”
Quách Xuân Lan nghe xong, ngược lại đi tới phía trước hung hăng đẩy mạnh bả vai cô ấy, sải bước vào trong phòng hướng về phía Lâm Cẩm Vân giận dữ hỏi: “Nó sao lại ở nơi này?”
Lâm Cẩm Vân thấy Tưởng Lan bị đẩy lảo đảo một cái, vội vàng lấy lại tinh thần vươn tay ra đi giữ cô ấy, nhưng lại bị Quách Xuân Lan chặn lại túm lấy kéo về phía mình, hung hăng vặn hỏi: “Tao hỏi mày, nó tại sao lại ở đây với mày?”
“Mẹ, mẹ trước đừng nóng giận, thật ra là con mang chị ấy đến. . .”
Quách Xuân Lan lại đột nhiên nhìn thoáng qua ảnh chụp trên bàn, đi tới cầm lên nhìn, nhất thời hận đến run tay, đâu còn nghe lọt được gì nữa, giơ tay lên đem ảnh chụp xé thành hai mảnh, hướng trên mặt Lâm Cẩm Vân hung hăng ném tới.
Bà lại vội vàng nhìn bốn phía, trước mắt đều là dấu vết sinh hoạt chung của hai người, trong lòng ngập tràn hận ý như mây đen tích lũy, mưa núi kéo đến.
“Mày giấu thật tốt đấu! Đã bao lâu?”
“Mẹ. . .”
“Tao hỏi mày, đem nó giấu đã bao lâu.?”
“Mẹ, mẹ đừng nóng vội, đừng tức giận đến thân thể, mẹ trước hãy nghe con nói, kỳ thực. . .”
“Còn có cái gì tốt để nói!”
Quách Xuân Lan giận đến không kiềm chế được mà hét một câu, mạnh mẽ hất tay của Lâm Cẩm Vân ra, liền đi đến trước mặt Tưởng Lan, nâng bàn tay lên hướng trên mặt cô ấy đánh xuống.
Lâm Cẩm Vân thấy thế liền vội vàng xông lên phía trước ngăn cản.
Cô dù sao tuổi còn trẻ, nên động tác linh hoạt và nhanh nhẹn hơn nhiều, cuối cùng cũng đuổi kịp cái tát của Quách Xuân Lan rơi xuống trên mặt Tưởng Lan.
Ba————-
Một cái tát giòn giã giáng xuống trên má trái của Lâm Cẩm Vân, khiến mái tóc của cô tán loạn, trên mặt lập tức liền hiện lên một mảng đỏ lớn.
Quách Xuân Lan nhất thời sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn con gái mình.
Tưởng Lan gấp rút kéo Lâm Cẩm Vân qua, xoay mặt của cô lại để kiểm tra, vì đau lòng mag nước mắt lập tức tuôn khỏi vành mắt.
Cô ấy vừa định đi sờ mặt của Lâm Cẩm Vân, đột nhiên cảm giác được một trận đau đớn kịch liệt đánh úp về phía da đầu mình, còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị Quách Xuân Lan nắm tóc túm qua một bên.
“Mày cút ngay!”
Quách Xuân Lan vừa gầm thét vừa dùng lực mạnh mẽ lôi kéo.
Da đầu truyền tới đau nhức khiến Tưởng Lan trong nháy mắt mất đi trọng tâm, lảo đảo mà té ngã xuống nền nhà.