[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 41
Chương 41: Chị yêu em.
Sau buổi cơm trưa, Lâm Cẩm Vân nhìn thấy bên ngoài sắc trời rực rỡ tràn ngập ánh sáng, liền đề nghị đi công viên công cộng thành thị xem triển lãm hoa.
Tưởng Lan ngủ tới trưa nên cũng không buồn ngủ, liền đồng ý ngay.
Hai người ngồi xe đi tới công viên công cộng, thoáng cái liền đến nơi.
Thấy đủ các loại hoa cỏ trải dài từ cổng chính đến vườn hoa tròn lớn ở trung tâm công viên, nhìn thoáng qua là một mảng tràn đầy màu sắc tươi sáng được tạo thành từ những bông hoa đầy màu sắc.
Hoa thủy tiên, hoa hồng, hoa sơn trà, hoa giấy, hoa nhài mùa đông. . . Nơi nơi đều là trăm hoa lộng lẫy, đẹp không sao tả xiết.
Nhiều hơn cả hoa là dòng người nối liền không dứt, đi một chút lại dừng lại, tranh nhau thưởng thức, làm cho cây cầu vòm dẫn đến vườn hoa lớn tạm thời bị tắt nghẹt.
Lâm Cẩm Vân liếc nhìn dòng người không nhúc nhích được trên cầu, nắm chặc tay của Tưởng Lan dặn dò: “Theo sát, đừng để bị lạc.”
Tưởng Lan cười nói: “Làm sao sẽ lạc, cũng không phải là trẻ nhỏ, hơn nữa chen lấn như vậy muốn để lạc cũng rất khó.”
Lâm Cẩm Vân quay đầu cười nhìn cô ấy nói: “Không phải trẻ nhỏ, là đại bảo bối, cho nên càng không thể để thất lạc.”
Tưởng Lan nghe xong, lập tức thẹn thùng sắc mặt đỏ như hoa hồng cạnh đó, liếc mắt trừng Lâm Cẩm Vân sau đó vẫn là yên lặng nắm chặc tay cô, để cho tay cô nắm tay mình chậm rãi đi về phía trước.
Cầu hình vòm bị lấp kín người, nhất thời không thể đến được vườn hoa lớn bên kia, nên hai người đều quyết định trước đi đến góc phía tây công viên dạo quanh vườn hoa lan.
Vườn lan là một trong ba vườn hoa chủ đề trong hội triển lãm hoa lần này, nó cũng là một vườn nhỏ nhất, chủ yếu được sử dụng để trưng bày nhiều loại hoa lan được nuôi trồng tỉ mỉ.
Hoa lan không phải là một loài hoa phong cảnh có thể được trồng trong một khu vực rộng lớn. Các chủng loại được trưng bày lần này không nhiều và số lượng cũng không lớn. Do đó, không có hiện tượng du khách chen lấn vây quanh, rất nhiều du khách sau khi đi vào cũng chỉ vội vã thưởng thức một chút liền kéo nhau đi đến vườn hoa đào trước mặt.
Lâm Cẩm Vân có tình cảm đặc biệt với cây hoa lan, dưới ảnh hưởng tâm lý của tình yêu, cô cảm thấy rằng lan trong vườn mỗi một bồn đều đẹp hơn so với bên ngoài.
Cô đang đứng trước một chậu lan đánh giá vẻ đẹp của nó, bên cạnh có một bác gái cũng đang ngắm hoa thấy Lâm Cẩm Vân đối với hoa lan có hứng thú, liền bắt chuyện cùng cô: “Cô gái, bác thấy cháu rất thích chậu hoa lan này, cháu cũng nuôi lan sao?”
Lâm Cẩm Vân vốn định phủ nhận, nhưng dư quang liếc về Tưởng Lan bên cạnh, đột nhiên cười đổi giọng nói rằng: “Nuôi. Cháu chỉ nuôi hoa lan.”
“Nuôi giống gì? Nuôi đã bao lâu?”
“Ngày hôm nay cháu mới bắt đầu nuôi dưỡng.”