[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 36
Chương 36: Ngoài ý muốn.
Lâm Cẩm Vân mấy ngày nay có thể nói là người gặp được chuyện vui nên sinh ra tinh thần cũng hưng phấn theo.
Bên ngoài là mùa đông khắc nghiệt mang theo gió Bắc, nhưng tâm tình của cô lại như mùa xuân tháng ba vậy, rực rỡ, tươi sáng.
Các đồng nghiệp đều không ngừng than khổ do căng thẳng bởi khối lượng công việc trong tuần cuối cùng của học kỳ, còn cô lại không như vậy, thậm chí còn rất hưởng thụ sự giày vò mà công việc mang lại.
Cô không chút nào cảm thấy công việc cực khổ. Bởi vì viết tổng kết mệt mỏi, có Tưởng Lan xoa bóp cho cô. Tăng ca đói tụng, Tưởng Lan sẽ vào nhà bếp làm đồ ăn cho cô. Trong công tác gặp áp lực, buổi tối về nằm trên giường lớn đem sự tình nói ra, Tưởng Lan sẽ nghe cô nói hết rồi sau đó động viên, khuyên bảo cô, cũng sẽ xoa đầu cô, cho dù có áp lực đi nữa thì cũng sẽ trở thành động lực.
Lâm Cẩm Vân là người lạc quan tích cực, lại là người chăm chỉ chịu khó, cho nên chẳng những không cảm thấy công tác vất vả khổ cực, ngược lại mong muốn bản thân có thể làm nhiều chuyện hơn nữa. Vì thế mà Tưởng Lan càng lưu tâm càng đau lòng thay cô.
Các đồng nghiệp nhìn trạng thái này của cô liền sinh nghi ngờ, đoán rằng đây có lẽ là cô đang yêu chăng?
Có người thì thẳng thắng mà trực tiếp đi hỏi, có người thì vòng vo thăm dò, cô đều như nhau mà phủ nhận. Nhưng chỉ vừa nghe đến những chữ “Yêu đương”, “Người yêu” cô liền lặp tức đỏ mặt.
Biểu hiện này được các đồng nghiệp nhìn thấy, trái lại càng trở nên đáng nghi hơn.
Vì vậy toàn thể lớn nhỏ giáo viên trong trường đều truyền đi một câu: Cô Lâm hình như đang yêu, đối tượng không rõ, tiến triển rất thuận lợi.
Rất nhanh, học kỳ này cũng đã kết thúc một cách mỹ mãn.
Vào thứ sáu, ngày cuối cùng của học kỳ, theo thường lệ trường sẽ tổ chức cho tất cả giáo viên trong trường đến nhà hàng gần đó để liên hoan vào buổi tối.
Năm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Hàng năm thời điểm này cũng là gần tới cuối năm âm lịch, mọi người cũng bận rộn một năm nên mượn nhịp này mà tự thưởng cho bản thân những món ngon cùng rượu. Vì vậy, không khí ở bữa tiệc trở nên vui vẻ nhộn nhịp hơn bao giờ hết, ăn uống linh đình, rượu vào mặt đỏ, tiếng cười vang khắp.
Có mấy giáo viên trẻ tuổi uống nhiều quá, mà bắt đầu nổi hứng trêu chọc nhau, sau đó mời rượu từng người. Lâm Cẩm Vân tất nhiên không có từ chối được, ba bốn ly rượu cứ thế mà rót vào bụng.
Trước mắt lại thấy có một đồng nghiệp khác đang bưng ly rượu đến mời, cô khó xử mà nhíu nhíu mày.
Tửu lượng của cô kỳ thực không kém, chỉ là đơn thuần không thích loại văn hóa mời rượu này, cũng chán ghét những người dùng những lời bóng bẩy để mời rượu mình, nhưng không thích cũng vẫn phải uống, không thể trước mặt nhiều người mà làm mất mặt hắn.
Ngay khi Lâm Cẩm Vân ngửa đầu chuẩn bị uống, Hứa Tiểu Phong chẳng biết từ đâu xông tới, đưa tay lấy ly rượu thay cô uống một hớp.