[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 27
Chương 27: Xung đột.
Tình trạng của Lâm Vĩ Khang vẫn duy trì liên tục đến nửa đêm mới ổn định lại, ba mẹ con Quách Xuân Lan bị dày vò đến kiệt sức.
Ngày hôm sau ba người đều dậy trễ, qua tám giờ vẫn còn nằm ngủ.
Lâm Cẫm Vân cũng hết cách, huống hồ cô cũng lo lắng tình trạng của Lâm Vĩ Khang, vì vậy không thể làm gì khác hơn là phải gọi điện về trường học xin nghỉ nửa ngày để ở nhà. Cô buối sáng hỗ trợ Tưởng Lan làm điển tâm, kêu mấy người vẫn còn đang ngủ ra ăn sáng.
Ngoại trừ Lâm Vĩ Khang vẫn còn ở trong phòng ngủ, những người còn lại đều mệt mỏi mang theo đôi mắt ngái ngủ, ngồi vây quanh bàn ăn với tâm trạng ngẩn ngơ ủ rũ.
Bởi vì Lâm Cẩm Vân chỉ xin nghỉ làm nửa ngày, cho nên cô cảm thấy cần phải hỏi rõ ràng tình huống đêm qua của Lâm Vĩ Khang.
Lưu Phượng ngay lập tức liếc nhìn Quách Xuân Lan, thấy bà không lên tiếng nên ngược lại nhìn về phía Lâm Cẩm Vân. Cô ta nhìn thấy cô em chồng lúc này mang khuôn mặt nghiêm túc, gương mặt này trước đây cô ta chưa từng gặp qua khiến cô ta bị dọa sợ, chỉ biết gục đầu xuống ăn cơm, không dám mở miệng.
Quách Xuân Lan thấy con vẫn còn nhìn mình chằm chằm, tuy rằng chột dạ, nhưng vẫn là mở miệng đem chuyện xảy ra cơ bản giải thích một lần.
Tình huống giống như Lâm Cẩm Vân suy đoán.
Lưu Phượng cũng không biết từ đâu nghe nói có loại thuốc mà khiến nam giới ăn vào là có thể nghĩ tới muốn vợ mình, vì vậy đem chuyện đó đi nói lại với Quách Xuân Lan. Bà lâu nay đều muốn có cháu trai đến phát điên rồi, nên khi nghe được Lưu Phượng nói xong liền quyết định nhờ người đi mua loại thuốc này cho Vĩ Khang dùng thử.
Sau khi Quách Xuân Lan nhờ người mua được thuốc, liền cố ý khi hai người Lâm Cẩm Vân và Tưởng Lan đi xem phim, một mình ở trong phòng cùng Lâm Vĩ Khang kể một đống chuyện sinh đẻ. Bà cũng không để ý hắn nghe có hiểu hay không, cứ một mực ở bên cạnh lải nhải, sau đó còn cho hắn nhìn mấy bức ảnh Hồng Kong.
Lâm Vĩ Khang nghe xong với vẻ mặt mơ màng, bối rối nhớ kỹ chuyện nam nữ mà mẹ mình nói.
Vì vậy, Quách Xuân Lan thừa nhịp Tưởng Lan đi rửa mặt, liền nghiền nát thuốc thành bột cho vào ly sữa của hắn. Lâm Vĩ Khang sau khi uống sữa trộn lẫn với thuốc xong, nhất thời cảm thấy cả người khô nóng, nhìn thấy Tưởng Lan vào đột nhiên liền nghĩ đến mẹ mình giao phó việc sinh đẻ, vì vậy hướng về phía Tưởng Lan đòi hỏi.
Lâm Cẩm Vân trong khi nghe kể lại toàn bộ quá trình đều trầm mặt, yêu cầu Quách Xuân Lan đưa hộp thuốc cho mình.
Quách Xuân Lan vào phòng lấy ra hộp thuốc giấu trong ngăn kéo đưa cho cô, Lâm Cẩm Vân cẩn thận nhìn những dòng chữ được ghi bằng tiếng anh trên hộp thuốc, xem xong liền nổi giận đùng đùng đem hộp thuốc quăng ở trên bàn, nổi giận nói: “Mấy người cũng không biết thuốc này là thuốc gì liền dám cho hắn ăn! Mấy người quả thực. . . ”
Lâm Cẩm Vân nổi giận mắng run người đến mức không thể nói được lời gì.
Quách Xuân Lan thấy cô nổi giận như vậy cũng luống cuống theo, vội vàng hỏi: “Đây là thuốc gì?”