metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li - Chương 1

  1. Metruyen
  2. [Bhtt] [Edit] [Hoàn] Nghịch Ái - Hoa Dã Li
  3. Chương 1
Prev
Next

Chương 1: Chị dâu từ trên trời rơi xuống

Lâm Cẩm Vân tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ trên đường trở về trấn Cao Hồ.

Năm nay trường cấp 2 của huyện cho nghỉ hè sớm, cô chỉ là giáo viên bộ môn không phải chủ nhiệm lớp nên được về nhà sớm hơn các đồng nghiệp khác vài ngày.

Giữa mùa hè nắng gắt, gần trưa, cái nóng như thiêu đốt cả vùng đất rộng lớn.

Từ con đường lớn của thị trấn nhìn ra xa là những mảnh ruộng nhỏ rải rác, thấp thoáng bóng người đang cặm cụi làm việc.

Đi mệt rồi, cô tựa dưới gốc dâu bên đường nghỉ chân, vừa đặt đồ xuống thì nghe có người gọi từ đằng sau:

“Cẩm Vân về nhà đấy à?”

Cô quay lại, vẫy tay với đối phương: “Thím Vương.”

“Trong thành nghỉ hè rồi phải không? Chà, xách lắm đồ thế, mang gì ngon về nhà đấy à?”

Lâm Cẩm Vân vội cúi xuống lấy hai quả đào từ túi nhựa đỏ bên chân, theo con đường nhỏ bước tới bên cạnh Vương Bích Ngọc, đưa cho bà:

“Thím Vương, cầm lấy nếm thử.”

“Thật ngại a.”

Miệng nói vậy, nhưng tay Vương Bích Ngọc chẳng hề khách sáo, vội vã lau đôi tay dính đầy bùn đất vào vạt áo rồi cười hớn hở đón lấy quả đào từ tay cô.

“Vẫn là A Vân con có bản lĩnh. Ngẫm lại, làm giáo viên ở Huyện thể diện biết bao, ngay cả thứ mang về nhà cũng khác, nhìn quả đào này xem, ngon hơn nhiều a.” Vừa nói bà vừa cắn một miếng to.

“Tư Tuệ nhà thím mà được bằng một nửa con thì chắc nằm mơ thím cũng cười tỉnh mất.”

“Tư Tuệ giờ đang làm gì vậy ạ?”

“Ai biết làm gì. Ở nhà không yên, ba bữa hai bận lại chạy đi, chẳng kiếm được việc gì đàng hoàng, cứ lang thang lông bông suốt. Mấy hôm trước còn bảo với thím là muốn hùn vốn làm ăn. Con nói xem, nó có phải là đứa làm ăn được đâu?!”

“Thím cũng đừng lo lắng quá. Bây giờ đất nước đang cải cách mở cửa, không còn khép kín như trước, đang khuyến khích kinh tế thị trường, cổ vũ người trẻ lập nghiệp làm giàu.” Lâm Cẩm Vân thấy bà mặt mày ngơ ngác, e là không hiểu, bèn giải thích thêm: “Tức là bây giờ khuyến khích thanh niên, khuyến khích người trong thị trấn ra ngoài lập nghiệp. Tư Tuệ nhanh nhạy, biết đâu thật sự làm nên chuyện lớn, lúc ấy thím tha hồ mà hưởng phúc.”

“Không khiến thím tức chết là may rồi, cũng may còn có anh nó nên thân, biết đóng đồ gỗ kiếm tiền. Nếu không dựa vào nghề mộc của hắn, e rằng cả nhà chỉ có nước ôm mấy sào ruộng nát mà sống qua ngày, bố nó mất sớm cũng chẳng để lại gì cả.”

Vừa nói, sống mũi bà cũng bắt đầu cay cay, mắt đỏ hoe, nước mắt sắp sửa rơi mà tay còn đang bận cầm đào, đành phải giơ tay áo nhem nhuốc lau mạnh lên mặt.

Lâm Cẩm Vân nhìn gương mặt lấm lem nước mắt và đất cát của bà, muốn nói mà lại thôi.

“Thím bây giờ chẳng mong gì, chỉ mong Tư Minh sớm yên bề gia thất, cưới được một cô vợ ngoan ngoãn về chăm sóc cho bà mẹ già số khổ này, vậy mới gọi là hưởng phúc.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz