[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 77
Chương 77: Phiên ngoại Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu (6)
Từ khi bắt đầu Tề Tĩnh Uyển còn có thể diễn tả ý nghĩ rõ ràng , đến lúc sau đã biến thành hồ ngôn loạn ngữ, một câu có một câu không nói liên miên.
Đêm đông, nhiệt độ bên ngoài tự nhiên cũng thấp hơn rất nhiều so với ban ngày, trong nhà có máy sưởi, ngược lại làm người ta sinh ra một tia buồn ngủ, trộn lẫn men say, chẳng mất nhiều thời gian, Tề Tĩnh Uyển đã cúi đầu nằm ở cạnh quầy bar.
Trên đỉnh đầu là ánh đèn mờ nhạt, chiếu vào gương mặt cô ấy, cũng như một chùm sáng ngời giữa đêm tối chiếu vào Đường Thu Bạch trong mắt Cảnh Thư Vân.
Đường Thu Bạch nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, kéo Cảnh Thư Vân đang thất thần trở về.
“Em đưa chị Tĩnh Uyển tới phòng cho khách nghỉ ngơi.”
“Tôi giúp em.”
Cảnh Thư Vân liền đứng dậy, Đường Thu Bạch lại đỡ vai cô, ấn cô trở lại chỗ ngồi, mỉm cười, “Không cần, chị ở đây chờ em.”
Cảnh Thư Vân không nói gì, hơi ngửa đầu ngước nhìn nàng, đôi mắt đen nhánh lạnh thấu xương lại hòa tan đi không ít, cũng học theo dáng vẻ Đường Thu Bạch nhẹ nhàng giương khóe môi, “Được.”
Tề Tĩnh Uyển mơ màng ngủ, Đường Thu Bạch báo với cô ấy một tiếng, mới hai tay đỡ cô ấy, dẫn đường cho cô ấy, rốt cuộc đem cô ấy đến phòng xong, lại xuống dưới, còn ở lầu hai, từ phía xa Đường Thu Bạch thấy Cảnh Thư Vân thẫn thờ nhìn chiếc ly còn dư rượu vang đỏ không chớp mắt, ngón trỏ đứt quãng gõ lên mặt bàn, như là đang nghĩ đến gì đó.
“Đang nghĩ gì vậy?” Đường Thu Bạch đến gần bên cạnh cô.
“Hửm?” Cảnh Thư Vân nghe thấy thanh âm hơi nghiêng đầu nhìn nàng, tầm mắt dần có tiêu cự, dừng một chút mới nói, “Suy nghĩ chút chuyện.”
“A, cư nhiên không có nghĩ đến em.” Đường Thu Bạch ra vẻ mất mát nói, chống hai khuỷu tay, lưng dựa vào quầy bar.
“Nghĩ chứ.” Cảnh Thư Vân cười cười, một tay xoa gương mặt Đường Thu Bạch, nhẹ nhàng nhéo nhéo, “Sao có thể không nghĩ.”
“Vậy chị nghĩ về em cái gì?”
“Suy nghĩ thời điểm em mới vừa tốt nghiệp đại học là dáng vẻ thế nào.” Đầu ngón tay Cảnh Thư Vân mang theo lạnh lẽo, một lần lại một lần phất qua hàng mi Đường Thu Bạch.
“Tốt nghiệp đại học à……” Đường Thu Bạch nghiêng đầu, suy tư nheo nheo mắt, “Thì giống như rất nhiều người trẻ tuổi khác thôi, nhiệt huyết hừng hực, tuổi trẻ khí thịnh, có hàng đống ý tưởng đối với tương lai của bản thân.”
“Ừm, có ý tưởng gì?”
“Ví dụ như, tốt nghiệp xong nói đi du lịch là đi ngay, lúc ấy hình như còn có hơi chờ mong đi làm diễn giả, cũng nghĩ luyện chữ nhiều một chút, sau đó kiếm ít tiền giúp mẹ em mở rộng cửa hàng sau đó mặt tiền cửa hiệu bla bla……”
Đường Thu Bạch nói rất dông dài, nghĩ đến cái gì nói cái đấy.
“Thế sau này đều hoàn thành sao?”