[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 74
Chương 74: Phiên ngoại Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu (3)
“Cửa còn chưa khóa……” Đường Thu Bạch hình như có chút do dự nhìn về phía cạnh cửa.
Cảnh Thư Vân nhìn nàng cười cười, “Em đã quên, đây là ở văn phòng của tôi.”
Đường Thu Bạch thu hồi tầm mắt đối diện cùng cô, Cảnh Thư Vân lại tiến thêm một bước giải thích, “Không ai dám không gõ cửa tiến vào.”
“À…… Phải.” Đường Thu Bạch cứng đờ sống lưng, hơi hoãn thả lỏng lại, “Cho nên chú dì nói gì đó? Buổi tối chị không cùng họ ăn cơm sao?”
“Chú dì?” Cảnh Thư Vân trái lại không vội không vàng lặp lại xưng hô Đường Thu Bạch thốt lên.
“Đúng vậy, không nên gọi như vậy sao?”
“Trước đó em buột miệng thốt ra cũng không phải là cái xưng hô này” Cảnh Thư Vân dừng một chút, lòng bàn tay vuốt ve mu bàn tay Đường Thu Bạch, khóe môi ngậm cười chế nhạo nói, “Thía thượng…… Hoàng?”
“…… Đó là nói sai.” Gương mặt Đường Thu Bạch hơi bắt đầu nóng lên.
“Ừ, ba tôi là Thái Thượng Hoàng, thế tôi chẳng phải là thành tiểu hoàng đế?” Cảnh Thư Vân không chịu bỏ qua.
“Hửm……” Đường Thu Bạch suy tư hai giây, dời mắt, nhỏ giọng nói, “Hình như cũng không nhỏ*……” (*nhỏ = tiểu)
Cảnh Thư Vân hơi ngửa đầu, nhìn Đường Thu Bạch, ý cười trên mặt càng sâu, chỉ là đôi mắt híp lại, đuôi lông mày nhẹ nhàng giương lên.
Đường Thu Bạch bị nhìn mà cả người không được tự nhiên, cười làm lành nói, “Em là khen chị lợi hại.”
“Chà? Đúng không?”
Đường Thu Bạch gật như gà con mổ thóc.
Cảnh Thư Vân thấy thế chợt buông tiếng thở dài, “Em đã bắt đầu ghét bỏ tôi già rồi.”
“Em không có! Em thích chị đều còn không kịp, sao có thể ghét bỏ chị già!”
“Em vừa rồi rõ ràng không phải nói như vậy.”
“Ai da, đó không phải chọc chị một chút thôi sao. Chỉ cần là chị, em đều thích, huống hồ,” Đường Thu Bạch nhìn cô chớp chớp mắt, “Em cảm thấy tuổi tác là một thứ rất có ý nghĩa.”
Cảnh Thư Vân không nói chuyện, vẫn như cũ cười tươi nhìn nàng.
“Rất có sức hấp dẫn, giống như đại biểu cho khả năng không giống nhau, có rất nhiều sự thay đổi, năm tháng chị đi qua tất cả đều lấy kinh nghiệm cùng trải nghiệm cuộc sống một lần nữa hồi quy cho chị, khiến người ta mê muội.”
Cảnh Thư Vân cười nhéo nhéo gương mặt Đường Thu Bạch, “Em thế này vốn chính là thích chị gái lớn tuổi chứ gì?”
“Không phải.” Đường Thu Bạch vươn ngón trỏ tới quơ quơ, phủ định nói, “Là bởi vì chị, em mới có thể có loại cảm xúc này.”
Khi nói chuyện, đôi mắt Đường Thu Bạch tỏa sáng, Cảnh Thư Vân vọng vào đáy mắt, có thể thấy sự chân thành tha thiết cùng mềm mại của nàng.
Trong lòng như là bị lông chim nhẹ nhàng phết qua, run rẩy, Cảnh Thư Vân vô thức gãi gãi cằm nàng.
“Quan hệ nhân quả này là không thể đảo ngược.” Đường Thu Bạch vẫn nghiêm túc nói, nghĩ một hồi lại bổ sung một câu, “Bởi vì gặp qua người tốt nhất là chị, trong mắt cũng chỉ có chị.”