[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 70
Chương 70: Phiên ngoại Califonia ngã ngựa (1)
Món quà đóng gói đơn giản, nhanh chóng được mở ra, tiếp đó là một lần lại một lần nhẹ nhàng vuốt ve cùng hôn môi yêu thích không nỡ buông tay.
Đường Thu Bạch hơi mở mắt, thoáng nhìn đèn phía trên đỉnh đầu, đuôi mắt còn mang theo vẻ ửng đỏ.
Trong đầu một mảnh hỗn độn, có chút mơ hồ, ngay cả đèn được bật từ lúc nào Đường Thu Bạch cũng không có ấn tượng, trong đầu chỉ nhớ rõ Cảnh Thư Vân chống bên tai nàng nói lên lời thân mật mang theo tình triều, từng đợt sóng vỗ ập đến bao phủ nàng, sau đó hỏi nàng, “Đủ rồi sao?”
“……”
Bờ môi hơi mím nhẹ nhàng giật giật, Đường Thu Bạch thoáng liếc về phía người đang nhịn cười bên cạnh, không trả lời.
“Là em nói ‘còn chưa đủ’, tôi giúp em cầu được ước thấy mà.” Người nói chuyện vô tội chớp chớp mắt.
“…… Chị là ông già Noel sao?”
“Đúng vậy.” Người tự xưng là ông già Noel duỗi tay giúp Đường Thu Bạch vén tóc mái trên trán ra sau tai, tia sáng nhu hòa trong mắt không hề che giấu bị Đường Thu Bạch thu vào đáy mắt.
Ngón trỏ hơi cong lên xoa đôi mắt Cảnh Thư Vân, cảm nhận lông mi mỏng như cánh ve của cô đang rung động, thực sự chạm đến Đường Thu Bạch cảm nhận được càng rõ ràng đây không phải cảnh trong mơ, mà là chân thật.
Các nàng thật sự ở bên nhau, đã trải qua nhiều vòng tròn luẩn quẩn phía trước như vậy mới ở bên nhau.
“Em cười cái gì?” Cảnh Thư Vân cười hỏi nàng.
“Không thể tưởng nổi.”
“Không thể tưởng nổi cùng tôi ở bên nhau?”
Ánh mắt Đường Thu Bạch bị khóe môi cười của cô hấp dẫn, đầu ngón tay vô thức đưa tới, “Đúng vậy, nhưng mà……”
Đường Thu Bạch đột nhiên nghĩ đến gì đó, giữa mày nổi lên nếp uốn, “Nhưng mà sao chị lại thuần thục như thế?”
Cảnh Thư Vân thấy nghi hoặc trong mắt Đường Thu Bạch, ý cười trên khóe môi càng sâu, thay đổi tư thế nằm ở bên cạnh nàng, ôm người vào trong ngực, ngón tay nhẹ nhàng nhéo vành tai đầy đặn.
“Bạn nhỏ, em có phải có hiểu lầm gì đối với tuổi tác của tôi hay không?”
“Hiểu lầm? Chị đang nói chênh lệch tuổi tác giữa chúng ta?”
Cảnh Thư Vân lắc lắc đầu, “Không, ý tôi là khả năng học tập.” Cô dừng một chút, ánh mắt chế nhạo nhìn về phía Đường Thu Bạch, “Nhưng mà nhìn từ phản ứng của em, thành tích của tôi cũng không tệ lắm nhỉ?”
Đường Thu Bạch hơi nghiêng đầu, đối diện với tầm mắt của cô, né tránh không đáp nói: “Cho nên, như lang tựa hổ là thật?” (*ý bả là 30 như sói đói đó =]] )
Cảnh Thư Vân nghe vậy nhướng mày, “Có phải thật hay không em có thể tới thử xem.”
Đường Thu Bạch không lên tiếng, mặt mày cong cong, ngửa đầu hôn lên, môi răng va chạm, nhẹ nhàng liếm láp, nhiệt độ mới hạ xuống không lâu lại dần dần tăng trở lại, Đường Thu Bạch đè nhuyễn ngọc dưới thân, chóp mũi bị mùi hương thoang thoảng của sữa tắm bao trùm, leo lên đôi mắt, dục khí kéo căng thần kinh nàng, từng điểm từng điểm đem hai người đẩy gần lại càng gần.