[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 58
Chương 58: “Cạch”
“Cũng không có……” Đường Thu Bạch có chút quẫn bách.
“Còn thẹn thùng?”
“…… Không có! Này có cái gì thẹn thùng.” Đối mặt với sự trêu ghẹo của Bạch Trác Nhiên, Đường Thu Bạch vội vàng phủ nhận, nhưng gương mặt vẫn mơ hồ nóng lên.
Bạch Trác Nhiên cười cười, “Nhưng mà, hai người các em là thích lẫn nhau nhỉ?”
Đường Thu Bạch nhìn cô ấy không nói gì, ngón tay lại khẽ khàng gập lại.
“Thích một người không có gì sai cả.” Dừng một chút, Bạch Trác Nhiên chuyển tầm mắt về phía xa ngoài cửa sổ nhẹ nhàng nói, “Nếu các em đều thích lẫn nhau, vậy thì nên thẳng thắn một chút.”
Trong thanh âm của cô ấy mang theo chút tiếc nuối, giống như đang tiếc hận vì hai người yêu nhau, lại không thể ở bên nhau.
Đường Thu Bạch giật mình, theo tầm mắt cô ấy cũng nhìn về phía nơi xa, “Trái tim em thích chị ấy vẫn luôn là thẳng thắn, em cũng chưa từng cố tình che giấu, nhưng mà…”
“Nhưng mà những lời người ngoài nói, làm em lo lắng?” Bạch Trác Nhiên tiếp lời Đường Thu Bạch.
“Ừm, ở trong tưởng tượng của em, chị ấy vẫn luôn kiêu ngạo lại tự tin, phát sáng, là sao kim lộng lẫy trên bầu trời.” Đường Thu Bạch vừa nói vừa ngửa đầu nhìn lên bầu trời, lúc nhắc đến “Chị ấy”, đôi mắt chợt tỏa sáng.
“Thế nhưng, tưởng tượng đến những lời nói đó sẽ làm tổn thương chị ấy bằng mọi giá, em liền không bước nổi một bước này.” Tia sáng chớp nhoáng trong mắt nàng, lại ảm đạm xuống.
“Chính là em không hỏi qua ý nguyện của cô ấy.”
“Yêu đương cũng không chỉ là chuyện của hai người, là chuyện của hai gia đình.”
“Không muốn thử xem sao?”
Giọng Bạch Trác Nhiên không lớn, Đường Thu Bạch nghe vào tai lại bỗng nhiên có tiếng vọng, không ngừng lặp lại.
Sao có thể không muốn thử chứ.
Bản thân Đường Thu Bạch cũng là một người bướng bỉnh, cũng là vì không muốn cuộc sống của chính mình biến thành dáng vẻ mà nàng không muốn, lúc trước mới chủ động comeout cùng Đường ba Đường mẹ.
Nhưng cũng chính vì nàng đối với Cảnh Thư Vân càng ngày yêu thích càng nhiều, ngược lại trở nên càng thận trọng và sợ hãi.
Thời điểm thích một người, thì liền có điểm yếu.
Đường Thu Bạch không trả lời nàng, Bạch Trác Nhiên cũng không sốt ruột, hành lang lại khôi phục yên tĩnh, hai người nhìn phương xa không biết đang suy nghĩ cái gì, không khí bỗng chốc trở nên trầm thấp xuống.
Một hồi lâu sau, Đường Thu Bạch nhận thấy Bạch Trác Nhiên nhẹ nhàng buông tiếng thở dài.
“Làm sao vậy?”
“Hả?”
“Vừa mới thở dài, Bạch tỷ chị nói xem là ai?” Đường Thu Bạch cười hỏi ngược lại.
“Chà, hiện tại người trẻ tuổi đều nhạy bén như vậy sao?” Bạch Trác Nhiên cũng cười nói.
“Cũng tạm thôi, nhưng mà ‘đều’ là nói ai?”