[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 52
Chương 52: Hiểu lầm tôi thích em sao
Đường Thu Bạch rõ ràng cảm giác được Cảnh Thư Vân tạm dừng động tác, nàng nhìn theo ánh mắt Cảnh Thư Vân, đúng lúc dừng ở trên kẹp bút màu bạc của bút máy, bị ánh đèn chiếu vào còn có chút phản quang.
Đường Thu Bạch gần như không chút suy nghĩ, dùng một tay khác nắm lấy nắp bút máy, né tránh tầm mắt của Cảnh Thư Vân.
Cho dù Đường Thu Bạch biết, Cảnh Thư Vân đã thấy rõ dòng chữ khắc trên kẹp bút.
Chữ cái rõ ràng bị che khuất trong một cái chớp mắt, Cảnh Thư Vân hơi nhướng mày.
“Cái này, bút máy.” Đường Thu Bạch cười gượng.
“Hừm?” Cảnh Thư Vân nghiêng đầu, biểu cảm trên mặt biến hóa vi diệu.
“Đẹp, em mua để sưu tầm.” Trong khoảng thời gian ngắn, Đường Thu Bạch nghĩ không ra lý do nào tốt hơn.
“Vậy sao, thế thì cũng cho tôi xem thử?” Cảnh Thư Vân vẫn ung dung nhìn nàng.
“Xem đi, tay chị, buông ra là có thể thấy thân bút.” Đường Thu Bạch ra vẻ nhẹ nhàng nói.
Cảnh Thư Vân gật đầu, không dời mắt, bước chân lại đột nhiên hướng tới gần Đường Thu Bạch một bước, khoảng cách giữa hai người bị rút ngắn.
“Chẳng qua là, hình như em nắm tay tôi còn chặt hơn.”
Cảnh Thư Vân nhẹ cong môi, nâng tay ra hiệu cùng Đường Thu Bạch.
“……” Đường Thu Bạch thoáng quét mắt, cuống quít rụt tay lại, chỉ chừa lại bàn tay cầm nắp bút kia.
Tiện đà, tay Cảnh Thư Vân nắm thân bút cũng nhẹ nhàng buông ra, lộ ra thân bút màu cát vàng trong lòng bàn tay của cô.
Đường Thu Bạch thay đổi tư thế cầm bút, đặt ngang bút máy bày ở trước mắt Cảnh Thư Vân, ngoại trừ nắp bút.
“Em mua bao lâu rồi?”
Cảnh Thư Vân rút tay lại, một tay phủ trên mu bàn tay giữ nắp bút của Đường Thu Bạch, một tay cầm thân bút, dẫn dắt Đường Thu Bạch rút bút máy ra.
“Một khoảng thời gian rồi.” Đường Thu Bạch mơ hồ nói.
Cảnh Thư Vân đầu tiên là nắm thân bút, cẩn thận nhìn ngòi bút màu vàng chạm khắc tinh xảo, sau đó nhìn vào hướng ống mực hình vảy ở đầu trên của ngòi bút, đôi mắt lại chậm rãi nhìn về phía thân bút cát vàng.
Sau một lúc lâu, Cảnh Thư Vân tiếp tục hỏi: “Em có sở thích sưu tầm bút máy sao?”
“Cũng không phải, chỉ là thấy khá đẹp liền mua.” Đường Thu Bạch hơi nghiêng đầu, tránh khỏi phương hướng đối mặt với Cảnh Thư Vân, đôi mắt có một tia trốn tránh.
“Ừ, đúng là không tệ.”
Cảnh Thư Vân nói, đổi sang tay phải cầm bút, dùng ngón trỏ tay trái nhẹ nhàng vuốt ve đầu bút, một chút lại một chút, động tác nhẹ lại chậm, như thể đang cảm nhận độ mịn của ngòi bút.
Ngòi bút máy vốn rất mảnh, chạm vào lòng bàn tay mềm mại của Cảnh Thư Vân, chỉ cần nhẹ nhàng vẽ một đường, liền có dấu vết, Đường Thu Bạch nhìn theo động tác nhẹ nhàng chậm rãi của cô, trong phút chốc thế nhưng có một loại ảo giác, giông như Cảnh Thư Vân cầm một cọng lông vũ nhẹ nhàng đảo qua trái tim nàng.