[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 51
Chương 51: Nắm lấy bàn tay đó
Cho nên Đường Thu Bạch cuối cùng vẫn không thể chạy thoát lời nguyền ăn cơm, sự khác biệt duy nhất có lẽ là Cảnh Thư Vân chủ động nói ra, cô sẽ làm cơm tối.
“Lão bản, chị biết nấu cơm?” Đường Thu Bạch không chỉ một lần hỏi cô như vậy.
Người phụ nữ đang chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, nghe thấy vậy nghiêng đầu liếc Đường Thu Bạch một cái, “Em nếm thử chẳng phải sẽ biết sao?”
“…… Em sợ bị độc chết.” Đôi mắt Đường Thu Bạch bất giác nhìn về phía ngón tay bóng loáng tinh tế của Cảnh Thư Vân, dáng vẻ rõ ràng không giống như đã từng làm loại chuyện này, nàng nhỏ giọng thầm nói.
“Hửm?” Người đi ở phía trước hiển nhiên không nghe rõ lời Đường Thu Bạch nói, chỉ là đánh giá nét mặt nàng, hơi hơi dương mi.
“Em rất vinh hạnh.” Trên mặt Đường Thu Bạch liền nở nụ cười.
“Ừm, nên vinh hạnh.” Cảnh Thư Vân đem nguyên liệu nấu ăn đã chọn xong để vào trong xe mua sắm, nhẹ giọng nói, “Tôi cũng là lần đầu tiên làm cho người khác ăn.”
“Hả? Vậy sao.” Đường Thu Bạch bởi vì lần đầu tiên này mà trở nên kích động.
“Ừ, em có ăn kiêng gì không?”
“Không có, em đều không kén ăn.” Đường Thu Bạch cười cười, đẩy xe đẩy đi theo bên cạnh cô.
Cảnh Thư Vân chợt dừng lại, chỉ vào nguyên liệu nấu ăn màu xanh lục bên cạnh, chậm rãi nói: “Thế à, vậy mua…… mướp đắng?”
Đường Thu Bạch cười cứng đờ ở trên mặt, “…… Lão bản cái này thì không cần đi?”
“Không phải em nói không ăn kiêng gì sao?” Cảnh Thư Vân rất có hứng thú nghiêng đầu nhìn nàng, đáy mắt ý cười nhàn nhạt.
Đường Thu Bạch có chút giật mình, sau một lúc lâu mới nói: “Em sợ mướp đắng sẽ kéo thấp tài nghệ đầu bếp của chị.”
Cảnh Thư Vân nhướng mày, không tỏ ý kiến, tay vươn về phía trước sắp chạm tới mướp đắng, lại bất ngờ xoay chuyển, từ mướp đắng chọn sang bông cải xanh ở bên cạnh, lấy lên một bắp.
Hai mắt Đường Thu Bạch đuổi theo động tác của cô, lúc thấy mục tiêu thay đổi, nhẹ nhàng thở phào.
Cảnh Thư Vân dư quang chú ý tới biểu cảm nhỏ của Đường Thu Bạch, khóe môi cong lên.
Buổi tối thứ sáu, người trong siêu thị trở nên đông đúc hơn, Cảnh Thư Vân đi ở phía trước, Đường Thu Bạch đẩy xe cẩn thận đi theo phía sau cô, người trước mặt dừng lại để chọn nguyên liệu nấu ăn, Đường Thu Bạch liền đem trọng lượng thân thể đặt ở xe đẩy, cả người dựa vào xe đẩy, đôi mắt lại nhìn cô không chớp mắt.
Người phụ nữ cúi đầu nghiêm túc chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, trong nháy mắt tràn ngập hơi thở cuộc sống, bất giác kéo gần khoảng cách giữa hai người thêm đôi chút.
Ánh đèn ni-ông trong siêu thị chiếu lên gò má cô, lại làm cho đường nét của cô trở nên mềm mại hơn, sợi tóc từ sau vai xõa xuống, che đậy khuôn mặt cô như có như không, cũng ngăn trở ánh mắt của Đường Thu Bạch.