[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 48
Chương 48: Trùng hợp
Đường Thu Bạch thái độ đối với công việc từ trước đến nay đều nghiêm túc cẩn trọng, Cảnh Thư Vân nói với nàng những lời này, liền cúp điện thoại, làm cho Đường Thu Bạch cứ cảm thấy trong lòng có tảng đá bị treo lên, ngay cả tốc độ ăn cơm cũng trở nên nhanh hơn chút.
Về đến nhà, cái gì cũng không kịp làm đã mở máy tính ra, tiếp theo gọi điện cho Cảnh Thư Vân.
Điện thoại kết nối, nhưng đối phương lại không lên tiếng, sự an tĩnh quỷ dị làm Đường Thu Bạch lời đến bên miệng lại dừng lại, vô thức nhìn thời gian hiển thị trên màn hình trò chuyện, xác nhận còn đang nhảy, mới ghé lại bên tai.
“Lão bản?” Đường Thu Bạch thử hỏi.
“Ừm.” Cảnh Thư Vân giọng mũi nhè nhẹ.
“Chị làm sao vậy?” Giọng Đường Thu Bạch cũng theo đó thấp xuống.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng hơi thở nhàn nhạt, như là hít sâu lại chậm rãi thở ra, “Không có việc gì, em cơm nước xong trở lại rồi?”
“Đúng vậy, vừa trở về.”
“Văn kiện tôi gửi cho em, em lướt xem qua một chút.” Cảnh Thư Vân nói.
“Được.”
Đường Thu Bạch mở loa ngoài, đem điện thoại đặt ở một bên, lăn chuột lướt qua nội dung bên trong văn kiện, Đường Thu Bạch nhớ rõ phần văn kiện này, ngày hết hạn viết là tuần sau.
Nhưng Đường Thu Bạch không nghĩ nhiều, chỉ cho là thời gian thay đổi trước thời hạn, nàng một bên xử lý văn kiện, một bên đáp lời Cảnh Thư Vân ở đầu kia điện thoại tùy ý nói chuyện cùng nàng.
Chờ Đường Thu Bạch xử lý xong văn kiện, ngẩng đầu thấy thời gian đã khá muộn, lại đem văn kiện gửi lại cho Cảnh Thư Vân, xác nhận không có sai sót sau đó Đường Thu Bạch dự định cúp máy đi nghỉ ngơi.
Người bên kia lại đột nhiên hỏi: ” Sư tỷ hôm nay tới đón em, cũng là nghiên cứu sinh của Tào lão sư sao?”
Vấn đề của Cảnh Thư Vân, làm Đường Thu Bạch phản ứng mất hai giây, “Đúng vậy, là nhóm nghiên cứu sinh đầu tiên lão sư hướng dẫn, lão sư rất thích chị ấy, nhưng mà chị ấy tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong liền xuất ngoại đọc bác.”
“Vậy giữa hai người hẳn là cách vài khóa, nhưng thoạt nhìn quan hệ rất tốt.”
“Sư tỷ rất dễ hòa đồng, tính tình cũng rất tốt, rất chiếu cố em.” Đường Thu Bạch mẫn cảm nhận thấy được Cảnh Thư Vân chú ý đến Đường Bác Mẫn.
Đường Bác Mẫn quả thật rất xuất sắc, Cảnh Thư Vân chú ý đến cô ấy cũng là bình thường, chỉ là…… Đường Thu Bạch nhíu nhíu mày.
“Vậy công việc, chuyên ngành của cô ấy đều giống như em sao?” Cảnh Thư Vân lại hỏi.
“……”
“Đường bộ trưởng.”
Đường Thu Bạch lấy lại tinh thần, lòng bàn tay đặt ở trên bàn phím chậm rãi lướt qua từng phím một, bình đạm nói: “Giống nhau mà lại không giống nhau, hiện tại chị ấy chủ yếu là nghiên cứu về phục hồi môi trường sinh thái.”