[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 41
Chương 41: Lạnh căm căm
Đường Thu Bạch bất chợt tỉnh lại, mở to đôi mắt, thất thần nhìn trần nhà, một hồi lâu nhìn cảnh vật quen thuộc xung quanh mới phản ứng lại, nàng đã về nhà.
Buổi sáng là Cảnh Thư Vân lái xe đưa nàng đến cổng tiểu khu, Đường Thu Bạch vốn muốn tự mình gọi xe trở về, để cho Cảnh Thư Vân trực tiếp về nhà nghỉ ngơi, kết quả rốt cuộc vẫn là đối phương kiên trì hơn nàng.
Đưa đến cửa, Đường Thu Bạch chuẩn bị xuống xe, Cảnh Thư Vân đột nhiên gọi nàng lại.
“Hửm? Sao vậy?” Đường Thu Bạch động tác mở cửa chợt dừng lại, quay đầu nhìn cô.
Khóe môi Cảnh Thư Vân cong lên cười nhẹ, “Cùng nhau ăn bữa sáng không?”
Đường Thu Bạch bất tri bất giác bị khóe môi cô hấp dẫn, còn có chút kinh ngạc, trong lúc nhất thời nàng cảm thấy hẳn là đáp ứng, thế nhưng sự mệt mỏi của đại não đã lấn át ý nghĩ của nàng, giây tiếp theo buột miệng thốt ra lời cự tuyệt, “Thôi không ăn, lão bản, chị mau trở về nghỉ ngơi, tối hôm qua cũng không ngủ, sớm chút về ngủ thêm một giấc.”
Ánh mắt Cảnh Thư Vân nhìn Đường Thu Bạch bỗng nhiên tối sầm xuống, ngay cả tươi cười đều thu liễm đi chút, cô gật đầu.
Đường Thu Bạch về nhà rửa mặt xong, cái gì cũng không kịp nghĩ liền ngã vào chiếc giường lớn mềm mại ấm áp, vừa ngủ liền ngủ tới hiện tại.
Đường Thu Bạch ngủ quá lâu, ý thức còn có chút mơ hồ, tới lúc nàng hồi thần muốn nhìn thời gian, di động đã vang lên trước.
Vươn tay sờ đến di động, trên màn hình hiển thị là Đường ba gọi tới.
“Alo……” Đường Thu Bạch uể oải nghe điện thoại.
“Nha đầu à, ôi? Giọng của con làm sao vậy?”
“Ba, không có, con mới tỉnh ngủ.”
“Ngủ đến tận trưa? Giờ đã mấy giờ rồi, mau dậy ăn cơm.” Đường ba thúc giục nói.
“Dậy dậy dậy, lập tức liền dậy, quý ngài hôm nay có chỉ thị gì thế ạ?” Đường Thu Bạch ngoài miệng nói dậy, thân thể lại không nhúc nhích.
“Lại lảm nhảm, không có chỉ thị gì, ba chính là giúp lãnh đạo tối cao nhà chúng ta truyền đạt mấy lời, mẹ con kêu ba nói với con, sắp đến sinh nhật của con rồi, cuối tuần sau về nhà ăn cơm, mẹ con làm món ngon cho con.” Đường ba nói xong cười hai tiếng, tâm tình rất tốt.
“Sinh nhật?” Đường Thu Bạch đột nhiên mở to hai mắt.
“Đúng vậy, con quên sao, cuối tuần sau là sinh nhật 27 tuổi của con.”
“A…… Con không nhớ, gần đây có chút bận rộn.” Đường Thu Bạch mở loa ngoài lại đi giở lịch ra để xem, quả nhiên.
“Công tác bận rộn, con cũng phải chú ý thân thể, ngày thường có cái gì muốn ăn thì mua, không cần lo lắng tiền bạc, không đủ thì cùng trong nhà nói……”
Đường Thu Bạch vừa nói công tác bận rộn, Đường ba nhịn không được liền lải nhải mấy câu, làm cho cuộc điện thoại vốn dĩ vài phút liền có thể kết thúc, miễn cưỡng kéo dài hơn mười phút, Đường Thu Bạch nghe giọng nói quan tâm đầu bên kia điện thoại, vừa bất đắc dĩ lại ấm áp.