[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 39
Chương 39: Em đi cùng chị
Ba người hẹn chờ nhau tại quảng trường trước buổi biểu diễn hai tiếng, Đường Thu Bạch tới còn sớm hơn chút.
Trên quảng trường đã đứng đầy người, xem ra mọi người đều rất hưng phấn, vài người tụ lại với nhau trò chuyện gì đó, mặt đầy tươi cười.
Đường Thu Bạch đi dạo gần đó một chút, thoáng nhìn xung quanh, đôi mắt bất giác khóa chặt ở một người đeo băng đô đội đầu chim bồ câu bản Q, bồ câu là tên gọi chung của fans.
Còn chưa kịp nhìn kỹ, điện thoại của Đường Thu Bạch vang lên.
“Alo, lão bản.”
“Ừm, em tới rồi sao?”
“Tới rồi……” Đường Thu Bạch giương mắt nhìn bốn phía, từ xa nhìn thấy người cầm điện thoại đứng ở trung tâm quảng trường, “Em thấy chị rồi.”
Đường Thu Bạch cúp điện thoại đi về phía Cảnh Thư Vân, Tề Tĩnh Uyển đứng ở cạnh Cảnh Thư Vân nhìn thấy Đường Thu Bạch trước, vẫy tay với nàng.
“Lão bản, Tĩnh Uyển tỷ.” Đường Thu Bạch cùng bọn họ chào hỏi.
“Ừm.” Cảnh Thư Vân đáp một tiếng.
“Bạn nhỏ tới sớm vậy à!” Tề Tĩnh Uyển tươi cười xán lạn.
“Không có không có, em cũng mới đến đây thôi.”
“Nghe Thư Vân nói, em cũng thích ca sĩ này?”
Đường Thu Bạch liếc nhìn người không nói gì, yên tĩnh đứng ở một bên, cười nói: “Thích, dù sao cũng là đại tiền bối trong giới Hoa Ngữ mà.”
“Vậy em không nói sớm, phía trước buổi biểu diễn chị liền hẹn em cùng nhau! Cũng không cần chị đi lẻ loi một mình.” Tề Tĩnh Uyển nói với vẻ vô cùng đau lòng.
“Em cũng không biết chị thích cô ấy nha, lão bản không đi cùng chị sao?”
“Thư Vân bận quá, lần này cậu ấy có thể giành ra thời gian, chị đã hết sức bất ngờ rồi!” Tề Tĩnh Uyển lại cười rộ lên.
“Bây giờ có thể đi vào chưa?” Cảnh Thư Vân khẽ nhếch mi, nhìn hai người trước mặt nói chuyện đến khí thế ngất trời.
“Vào vào vào.”
Tề Tĩnh Uyển dứt khoát đứng giữa mỗi tay lôi kéo một người, tiến về phía trước, trên đường lại đi qua người bán phụ kiện Đường Thu Bạch nhìn thấy trước đó.
Giữa lúc nàng còn đang rối rắm, Tề Tĩnh Uyển lại dừng lại trước, đề nghị nói: “Chúng ta có nên mua cái phụ kiện không? Mình cảm thấy cái băng đô này không tệ, thuận tiện đeo trên đầu.”
“Có thể a.” Đường Thu Bạch tán đồng nói.
Bên kia không nói chuyện, Đường Thu Bạch hơi ngẩng người ra sau, tránh đi Tề Tĩnh Uyển ở trung gian, nghiêng đầu nhìn cô.
Cảnh Thư Vân khẽ nhướng mày, tựa hồ đang suy ngẫm.
Đường Thu Bạch trong đầu cơ hồ theo bản năng, bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ Cảnh Thư Vân đội băng đô lên, khóe môi bất giác cong lên, vừa lúc phía đối diện cảm giác được một tầm mắt, thẳng tắp nhìn về phía Đường Thu Bạch.