[Bhtt - Edit] Cảnh Tổng Đặc Biệt Thẳng - Chương 23
Chương 23: Phòng tổng thống
Phòng tổng thống, Đường Thu Bạch tin rằng không có ai sẽ từ chối, nàng cũng vậy, không có từ chối, chẳng qua là bàn chân vốn đang đứng ở trên bãi đá được nước hồ cọ rửa, trong nháy mắt mất đi nhiệt độ, ngay cả lòng bàn tay đều có chút lạnh, nàng căng thẳng.
“Vậy chúng ta đi thôi!” Tề Tĩnh Uyển hứng thú dạt dào.
“Đi đâu?” Cảnh Thư Vân hỏi.
“Dạo hồ đó! Cái hồ lớn như vậy, không thể nào chỉ mãi đứng ở đây chứ? Trước khi tới tôi đã tra qua review, bên này có thể thuê xe đạp quanh hồ!” Vừa nói, Tề Tĩnh Uyển vừa hất hất đầu về phía điểm thuê xe cách bãi đá không xa, rồi sau đó lại nhìn Đường Thu Bạch nói: “Đừng lo lắng, còn có xe đạp hai người, Thư Vân chở em.”
Vốn dĩ Đường Thu Bạch còn không có cảm giác gì, Tề Tĩnh Uyển vừa nói như vậy nàng ngược lại sững sờ tại chỗ.
Cảnh Thư Vân chở nàng?
Đường Thu Bạch theo bản năng quay đầu nhìn sắc mặt người bên cạnh, lại phát hiện không nhìn ra được gì cả, không có nhíu mày cũng không có híp mắt, chỉ là nhìn theo phương hướng Tề Tĩnh Uyển bảo, không biết đang nghĩ đến cái gì.
Không khí lâm vào trầm mặc nhất thời, làm người được chở, Đường Thu Bạch có chút xấu hổ, giống như là kéo chân sau người khác vậy, kéo người khác còn chưa tính, còn là kéo lão bản nhà mình.
“Nếu không thì bỏ……”
Đường Thu Bạch thử mở miệng, nhưng lời còn chưa dứt, đã bị thanh âm bên cạnh đánh gãy.
“Được.” Quyết đoán lại lưu loát.
Ngay lúc Đường Thu Bạch nhìn về phía cô, lại nhẹ giọng nói câu, “Đi thôi.” Liền thật sự nhìn thẳng phía trước bước đi.
Bỏ lại Đường Thu Bạch đứng tại chỗ mờ mịt lại lúng túng, đồng ý? Thế nhưng đồng ý?
“Bạn nhỏ, em ngẩn ra làm gì, đi thôi!”
Khi Đường Thu Bạch phản ứng lại, Tề Tĩnh Uyển đã ở trên sẫn phía trước xoay người lại gọi nàng.
“Tới liền.” Đường Thu Bạch đáp lại cô ấy, đuổi kịp nhịp bước bọn họ.
Các nàng cùng đi đến điểm thuê xe, không đợi ông chủ mặt nếp nhăn đầy tươi cười giới thiệu, Cảnh Thư Vân đã đi trước chốt một chiếc xe đạp hai người sơn màu lam, thậm chí ngay cả chiếc bên trong hay chiếc bên ngoài cô đều đã chọn xong.
Đường Thu Bạch mới hiểu ra, vừa nãy cô nhìn bên này dáng vẻ như suy tư gì, là đang chọn xe.
Cảnh Thư Vân thử phanh xe, chuông reo xong, đẩy xe ra, Đường Thu Bạch tiến lên vài bước phụ giúp, Cảnh Thư Vân hơi quay đầu nhìn nàng, “Không sao, không cần phụ.”
“Như vậy sao được.” Đường Thu Bạch cười nói.
Cảnh Thư Vân liền không nói chuyện nữa, hai người một trước một sau bảo trì hành động nhất trí, đẩy xe đến chỗ râm mát bên con đường xanh vòng quanh hồ chờ Tề Tĩnh Uyển.
“Lão bản, tại sao chị lại chọn chiếc xe này?” Đường Thu Bạch có chút tò mò.
“Hợp với tình hình.” Cô trả lời.