[Bhcđ][Xk][Edit]Thê Thiếp - Phúc Khí Ngận Đại - Chương 17: Ngũ độc đều đủ
Dư Uyển Đường nói ý tứ , Lý Ấu Ngư hiểu. Cổ đại, hiện đại ở chuyện hôn sự cũng không khác biệt lắm, có tiền không chỉ có mỗi nhà chính, còn có vô số nhà phụ, còn không có tiền , thú không nỗi nhiều thê tử, chỉ cần là giống cái, cũng đã là đủ, muốn kén cá chọn canh, phải cần có điều kiện tiên quyết , không có bạc, còn muốn công phu sư tử ngoạm , đúng là nằm mơ! Là si tâm vọng tưởng.
Lý Ấu Ngư dứt khoát không để ý tới, bị coi trọng không cảm thấy vinh quang, bị chướng mắt ngược lại vô cùng đáng xấu hổ. Nàng nói kế tiếp nàng muốn xây phòng ốc, nàng hỏi Dư Uyển Đường thích cái dạng gì, Dư Uyển Đường nói không biết, lúc trước tu luyện không chú trọng, sau khi thành tiên càng không cần coi trọng, dù sao những chuyện này đều có người chuyên môn vất vả xây dựng.
“Ngươi phải thực tế đi, còn đắm chìm ở trong mộng đẹp tiên nhân, đã hạ phàm rồi, khi nào thì đi còn không nhất định, có lẽ là một năm, có lẽ là mười năm, có lẽ là đời đời kiếp kiếp.” Nàng đối với chuyện Dư Uyển Đường muốn cùng nàng sinh con, vô cùng không tín nhiệm, loại chuyện này là số lẻ xác suất rất thấp, không đề cập tới cũng được. Nàng thật cũng không muốn nói tới, tránh cho Dư Uyển Đường bên trong quá đắm chìm cảm giác hài lòng khi trở thành thần tiên , sau đó chuyện gì cũng không làm.
Người phàm nhiều chuyện phức tạp, cần phải có người chia sẻ.
“Ta biết, không cần ngươi nhắc nhở.” Nàng nhìn còn không đoán ra Lý Ấu Ngư đang suy nghĩ gì sao?”Cho ta một phòng nhỏ, không cần quá lớn, không cần quá hoa mỹ, chỉ cần ngươi ấm áp, chỉ cần nó tràn đầy yêu thương, dung nạp được ta một Đào hoa tiên tử hạ phàm, ta cũng sẽ không nói cái gì.” Nàng đối với phòng ốc không có yêu cầu.
“Vậy chúng ta xây một gian phòng khách, ba gian phòng ngủ, một gian nhà bếp, một gian nhà xí, ngươi còn muốn sinh con, nói như thế nào hài tử cũng được xếp là một thành viên rồi, đừng để đến khi nàng ra đời hoang mang rối loạn, cùng ngươi đè lấn nhau ngủ, mang tới mang đi, thật giống như một đoạn cuộc sống bận rộn, chẳng qua cũng đúng, sinh con còn sớm, chúng ta có thể đợi ở trước rồi hãy nói, vậy thì một gian phòng ngủ, một gian nhà bếp, một gian nhà xí, không thể giảm đi, giảm nữa liền không ở được.” (Edit: bạn công lý tưởng ^3^ yêuuu yêuuuu)
Lý Ấu Ngư tính toán rồi lại tính toán, cảm thấy như vậy tốt nhất, có thể giảm chút thời gian, giải quyết tốt vấn đề trước mắt. Quay đầu chỉ thấy Dư Uyển Đường rất là ôn nhu nhìn nàng, bộ dạng vô cùng cảm động, còn nhào về phía trước đem nàng ôm thật chặt “Ngươi làm sao vậy ?”
“Ngươi đáp ứng cho ta một đứa bé.” (Edit: mới chương 17 đã đáp ứng, đồ dễ dãi O-O)
“Ta chỉ là tùy tiện nói một chút.”
“Khuê nữ một lời, tứ mã nan truy. Ngươi không thể nói chuyện mà không tính toán gì hết, ngươi bây giờ là chủ trong nhà, là bầu trời của ta, ngươi nói là phải làm.”
“Ta không phải là bầu trời của ngươi, xin ngươi không nên dùng loạn từ, như vậy ta thật giống như nói không làm là tội lỗi.”
Dư Uyển Đường vô cùng khẳng định nói: “Ngươi biết là tốt rồi.”
Cho nên đây là ? Nàng đây là phải làm bầu trời của Dư Uyển Đường sao? Sớm biết, nàng sẽ không lắm mồm. Đều là tại quảng cáo hiện đại làm hại, ngươi xem một chút những tấm dán tranh cảnh lý tưởng, một chồng một vợ một hài tử, phòng ốc, xe, tiền giấy, hình như người người đều muốn lấy loại cuộc sống này làm tiêu chuẩn, thời gian dài, triệt để bị tẩy não rồi, ngay cả hài tử còn chưa rơi xuống, mà đã mưu đồ lên kế hoạch phòng ốc rồi.