[Bh-Sp] Em Yêu Chị, Cô À!- Viết Tiếp. - Vị thành niên.
Trước, xin lỗi vì ở trên núi quá lâu.
Sau, mời đọc chap!
P/s: Đừng đánh ta!
——-
Hoàng Khánh Chi mắt vẫn liếc về phía cái bàn trà kia, chị hai vận một bộ tây trang ngồi ở đó không chớp mắt nhìn nàng, Khánh Chi cắn cắn môi, cúi đầu thấp giọng thỏ thẻ:
– Chị hai, em về rồi! Em…
Đã không nghe thì thôi, giờ cái giọng nhỏ như cún con của Khánh Chi càng làm nàng điên tiết, bởi nàng nhớ đến đứa nhỏ bá vương ngang tàn xé sách vở rồi đánh bạn trong Video kia, rõ ràng trước mặt nàng luôn ngoan ngoãn, mà phía sau lưng luôn chẳng coi ai ra gì.
Hoàng Nhã Kỳ chậm rãi đứng dậy, hít sâu một hơi, có lẽ cũng khẽ cắn môi rồi dứt khoát cởi đi vest khoác ở ngoài, một thân sơ- mi trắng tao nhã bị xắn lên đến khuỷu tay.
– Qua đây cho chị!
– Chị hai, chị hai… em…
– Chị nói em bước nhanh qua đây!!!!
Nhã Kỳ gằn giọng vẫn cố giữ bình tình nhưng sát khí trên gương mặt đã hiện rõ mồn một, Hoàng Nhã Kỳ giờ phút này tự dưng khóe mắt không kìm được mà chảy ra thứ chất lỏng mặn chát, bộ dạng này của chị hai chính là sắp nổi bão, rõ ràng nàng không sợ ai cả, chỉ trừ…
– Khánh Chi!
– Dạ… – giọng nàng nức nở run run!
Đôi chân vẫn cố chây ì.
Vụt
Cốpppp!!!!
– Chị hết dạy được em rồi đúng không!?
Là tiếng thước gỗ bị đập mạnh lên thành sofa, thước gãy đôi.
– Chị hai…
– …
– Chị hai… chị hai … đừng
Nàng rối rít càng đứng như chôn chân, chị là không chần chừ mà rút cái roi mây, bước qua phía này.
– Để coi hôm nay tôi làm sao mà trị cô!
– Huhu… chị hai…
Mức độ tức giận của chị hai hôm nay chính là đáng sợ như vậy, đằng đằng sát khí, ngay cả thước gỗ cũng bị đập gãy ở trên thành sofa, trên đó còn hằn một vết xước rõ ràng.
Khánh Chi rối rít vừa né vừa xin, chỉ là tay đã bị chị hai ghì chặt.
Vút
CHÁTTTT
Aaa…
Vút
Chátttt!!!
Aaa… aa. Chat… chat…aaa..
Bốn roi đó là liên tục mà quất vào đùi non dưới mông làm nàng đau đến nức nở, rõ ràng lúc nãy đã chuẩn bị tinh thần, nhưng chị hai vẫn luôn làm nàng không chống nổi.
Khánh Chi quỵ xuống hai tay xoa hai bắp đùi nổi rõ bốn lằn roi đỏ chót, liên tục khóc nấc.
– Hai… xin… xin lỗi!! Hức…
Giữa sảnh lớn Hoàng gia, Hoàng Khánh Chi quỵ xuống ôm mông vì đau mà luôn miệng xin xỏ nức nở, rất đáng thương.
Chỉ là vẫn lạnh lùng, Nhã Kỹ đặt ngọn roi chạm lên đầu gối của cô: