[Bh-Sp] Em Yêu Chị, Cô À!- Viết Tiếp. - Khánh Chi- It's me!!!
— Trong căn phòng sạch sẽ ngăn nắp nhưng vẫn thoảng mùi thuốc sát trùng đặc trưng, Hoàng Khánh Chi từ từ mở ra đôi mắt.
– Aizzz, lại vào viện rồi!!!
Nàng tự cảm khái cho chính mình, thật tình là không thích nơi này chút nào, từ nhỏ thân thể đã yếu nhược, nên là bệnh viện giống ngôi nhà thứ hai vậy, thật là bất đắc dĩ.
Chỉ là vừa mở mắt ra như vậy, còn chưa quan sát kĩ, bên tai đã nghe thanh âm quen thuộc của người xưa:
– Heyman, Hoàng nhị tiểu thư, tỉnh rồi!?
Dán tầm mắt lên người vừa phát ra âm thanh châm chọc, Hoàng Khánh Chi một bộ nhếch môi thật là “khinh bỉ”:
– Trần Hoài Phương, thật không ngờ lúc khốn cùng còn rơi vào tay cậu! Tôi là quá xui xẻo rồi!
– Ấy nào dám a…. điều xui xẻo còn chờ cậu phía sau, không phải tôi!… giờ mỉm cười, vui vẻ còn kịp!( rồi… sau đó thì tự cầu an cho mình đi còn kịp!)
– Còn kịp!?
– Haha… đùa thôi!
Tự mình chống ngồi dậy, ghét bỏ mà quan sát cái người kia, thật là quá nhiều thứ khác xưa.
– Cho cốc nước đi!
– Được thôi!!!
– Khác xưa quá rồi!
– Làm như lâu lắm không gặp!?!
—- Bưng lấy cốc nước người nọ rót cho, Hoàng Khánh Chi của chúng ta vừa hoài niệm về quá khứ…
—
Chuyện dẫn- là chuyện của quá khứ….
Quá khứ có Thương- có đau.
—
Hoàng Khánh Chi, cô gái mười bảy tuổi xinh đẹp tài năng, học sinh xuất sắc của trường chuyên LQ- D. Hoàng mama không thích sính ngoại cho con học ở trường quốc tế như mấy ông bà khác, bà muốn các con mình học tập rèn luyện ở trường chuyên quốc gia nên cả Nhã Kỳ và Khánh Chi đều là dùng thực lực thi vào đây.
Khánh Chi lớp 11, Nhã Kỳ đang là sinh viên năm ba, đã dần quen với việc của công ty.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Hoàng Khánh Chi chỉ là con ngoan trò giỏi bình thường, mà hơn thế thì nàng là cô gái năng động cùng tăng động, hầu như luôn dẫn đàn những hoạt động lớn của trường, cả về học thuật lẫn những thứ bị cấm, ví dụ như ăn chơi đánh nhau.
Nếu có hứng thú thì nàng luôn có thể đứng đầu trường, còn không thì chỉ tùy tiện vận não làm bài cho đủ không rớt top mà thôi, nhưng riêng về khoản chơi bời, Hoàng Khánh Chi hẳn là có riêng một hội do bản thân làm lão đại.
Hoàng Khánh Chi- cô gái cá tính xinh đẹp tài năng, thông minh lẫn thông manh- kẻ luôn biết cách làm cho Hoàng Nhã Kỳ đau đầu.
—
– Lo học hành tu chỉnh cho đàng hoàng đi, còn để chủ nhiệm kêu ca thì chớ trách!
Hoàng Nhã Kỳ ánh mắt nghiêm khắc răn đe trước khi an vị.
– Em tự biết lo mà, chị hai yên tâm nha!
– Ừ, cô đó, cứ cách tháng lại hại tôi bị chủ nhiệm kêu lên trách, toàn biết thôi, quậy nữa đi rồi tôi đánh cho biết thân lúc đó chớ than van!