Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 65
[ Làm hòa đi, tao muốn làm dượng mày. ]
Có thể tưởng tượng được Hàn Lệ nổi khùng đến mức nào.
Tờ giấy trên tay cậu bị xé thành trăm mảnh, Hàn Lệ đang muốn ngồi dậy đánh cho Lộ Tinh Minh mấy hiệp thì cửa bị kéo ra một cái khe nhỏ.
Hai người đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Đôi tay Vân Tri lay lay khung cửa, chỉ thò vào nửa đầu, ánh mắt to tròn, nhìn quanh qua lại, không che giấu được vẻ tò mò, cuối cùng ánh mắt cô dừng lại, sau khi thấy Hàn lệ còn mặc đồng phục y tá thì lại chậm rãi khoan thai, vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà đóng cửa lại.
Động tác nhỏ này làm Hàn Lệ không biết phải làm sao để lên tiếng, “Cô muốn vào thì vào đi, lén lút ở bên ngoài làm gì.”
Vân Tri khổ não lôi mái tóc giả, bước nhỏ đẩy cửa đi vào.
Từ đầu đến cuối cô tránh tiếp xúc với Hàn Lệ, biểu tình nhỏ này khiến Hàn Lệ vô cùng khó chịu.
“Cô muốn nhìn thì cứ thoải mái, cũng không phải là không được nhìn đến nỗi như vậy!”
Làm như nhìn kẻ biến thái vậy.
Hàn Lệ liếc mắt, nằm ngang lại cam chịu.
Nghe thấy tiếng, Vân Tri lấy dũng khí nhìn sang.
Hàn Lệ nằm trên giường như một chữ X, lộ ra bắp thịt và quần áo không bình thường, lần đầu tiên nhìn thì khó chịu nhưng càng nhìn lâu thì càng thấy đáng yêu một cách lạ kỳ.
Sau một hồi giằng co, môi Vân tri ngập ngừng, “Rất, rất hợp với cậu.”
Hàn Lệ im lặng.
Lộ Tinh Minh không kiêng dè mà nhẹ cười ra tiếng: “Chúc mừng, tiểu Lệ đã tìm được phong cách thời trang mới.”
Hàn Lệ không khách khí mà phản bác lại: “Cảm ơn , là do mày dạy tốt.”
Lộ Tinh Minh trầm mặc, không ngẩng đầu lên.
Vân Tri ngượng đến đỏ mặt, cố gắng làm lơ bộ dáng chật vật của Lộ Tinh Minh đêm đó, cô để túi xách xuống, lấy ra mẩy quyển bài tập dày cộm.
“Đây là của Lộ thí chủ, còn đây là của Hàn Lệ.” Vân Tri chia ra cho hai người.
Hàn Lệ đau đầu: “Chúng tôi bị đến nông nỗi này mà còn phải làm bài tập á?”
Cô gái nhỏ cố chấp: “Không được, nằm viện cũng phải học theo mọi người, nếu không thành tích mà tụt xuống thì rất khó khăn khi trở về. Hơn nữa, cô còn đi tìm đến bạn học của cậu để nhờ giúp đỡ, rất cực khổ.”
Hàn Lệ xem thường lật ra vài tờ, bỗng nhiên cảm thấy thế giới tái nhợt, đời người vô vọng.