Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 64
Trong phòng bệnh có ba cái tủ nhỏ, một bệnh nhân rời đi rồi, Vân Tri xếp quần áo của hai người bỏ vào tủ, đúng lúc này, Hàn Lệ ở cuối gân giọng kêu: “Tôi muốn đi vệ sinh.”
Hàn Lệ bị gãy chân trái, tạm thời không thể đi được.
Vân Tri đóng kín cửa tủ, sau đó lấy cái bô từ gầm giường ra.
Hàn Lệ: “…”
Hàn Lệ: “Cô nghiêm túc?”
Đôi mắt của cô gái nhỏ trong suốt, nhìn rất nghiêm túc.
Hàn Lệ bật cười.
Cậu đường đường là một nam tử hán, sao có thể đi tiểu đến mức này!
Nhưng quả thật là không thể nhịn được.
Hàn Lệ gấp gáp đến mức hai chân cọ quậy, cuối cùng ánh mắt di chuyển, dừng ngay ở trên người Lộ Tinh Minh.
Lộ Tinh Minh nâng giường cao lên thêm mấy centimet, dựa vào gối sau lưng, nhàn nhã đến mức không biết lấy quyển sách từ đâu ra, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Hàn Lệ, anh không nhúc nhích, ngón tay nhẹ lật một tờ trang giấy.
Mặt mũi Hàn Lệ vặn vẹo, phút chốc mở miệng: “Cô, đưa cháu đi vệ sinh.”
Biện pháp gọi một tiếng cô rất tốt, vừa nói xong, Lộ Tinh Minh liền ném quyển sách lên bàn, chậm rãi bước xuống giường, đưa một cánh tay ra, quả nhiên là ra vẻ nho nhã hiền lành: “Nam nữ khác nhau, không được làm phiền đến cô.”
À.
Người này cần phải trị.
Hàn Lệ được Lộ Tinh Minh đỡ dậy, chậm rãi đi vào phòng vệ sinh.
Hai người nhanh chóng biến mất, Vân Tri lặng lẽ lấy cái bô xuống, lại đổ ra hai chậu nước nóng chờ hai người trở lại.
Hàn Lệ giải quyết xong nhu cầu sinh lý nên rất thoải mái, mới vừa nằm xuống, Vân Tri đã đưa một cái khăn lông nóng tới, dặn dò: “Hàn Lệ, lau mặt rồi đi ngủ nhé.”
Nói xong không lo cho cậu nữa, quay người lau mặt cho Lộ Tinh Minh ở bên cạnh.
Hàn Lệ nếm mùi vị: “Sao cô lại lau giúp nó, đâu phải là nó không có tay.”
“Thì bây giờ thí chủ không có tay mà ~” Vân Tri mắng cậu, “Đàn ông con trai sao lại so đo những điều nhỏ nhặt như vậy.”
“Tôi…” Hàn Lệ cứng họng, một chữ cũng không thể nói ra.
“Kéo rèm lên đi, anh không thích bị người khác nhìn lúc mình rửa mặt.” Lộ Tinh Minh nói rồi ngừng lại, “Xấu hổ.”
Vân Tri vô cùng theo ý anh, không nói hai lời mà kéo rèm lên, lập nên một thế giới giữa hai cái giường bệnh.