Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 47: Kêu dượng
Editor: Thùy Linh
Vân Tri cầm theo con thỏ nhỏ nơm nớp lo sợ đi đến phòng khám, so với lần trước thì lần này cô có thể chịu đựng.
Sau khi kết thúc, bác sĩ nói còn một lần nữa là có thể khỏi hoàn toàn, nghĩ đến lúc đấy là cô thở phào nhẹ nhõm biết bao nhiêu.
Từ phòng khám đi ra, Hàn Lệ nhắn tin tới, liên tục là hỏi cô đang ở đâu.
Môi cô bị tê không nói được, tạm thời nhờ Lộ Tinh Minh cầm con thỏ nhỏ, còn mình bận gõ chữ.
[ Vân Tri: Cô làm xong rồi, cậu không cần tới. ]
[ Hàn Lệ: Sao nói là sẽ chờ tôi mà……??? ]
Thông qua 6 dấu chấm, Vân Tri thấy nỗi oan ức trong lòng hàn Lệ.
[ Vân Tri: Thấy cậu ngủ nướng nên cô không dám làm phiền cậu. ]
Lời này nói không sai, hôm qua Hàn Lệ thức khuya chơi game đến tận ba giờ sáng, định chơi thắng một ván rồi thôi, kết quả là sau khi mất trăm triệu là thua thua thua, lập tức thâu đêm.
[ Hàn Lệ: Vậy bây giờ cô ở đâu? ]
[ Vân Tri: Hôm qua ông có trả tiền lương cho cô nên cô định nấu một bữa cơm cho ông. ]
[ Hàn Lệ: Tôi đi nữa. ]
[ Vân Tri: Cậu có thể tự mình đi chơi được mà, lớn rồi đừng có dính theo người lớn như vậy. ]
[ Hàn Lệ: … ]
Cậu bối rối.
Rốt cuộc ai mới là dính người cơ chứ?
Rõ ràng ban đầu dính người chính là cô kia mà?
Bây giờ thấy thích ứng với nơi này rồi thì vứt bỏ cậu, có đạo lý hay không cơ chứ.
Hàn Lệ nhanh chóng thức dậy thay đồ, quyết tâm đi tìm Vân Tri, không để cho cô bị Lộ Tinh Minh làm bậy.
Vân Tri bỏ điện thoại vào cặp, thấy Lộ Tinh Minh đang ôm con thỏ nhỏ đứng ở một bên nhất thời thấy có lỗi, “Thí chủ, cảm ơn cậu đã giúp mình cầm Ngôi sao.”
Vừa nói, tay nhỏ bé của cô nắm lấy lỗ tai, chuẩn bị ôm nó lại.
Ngón tay Lộ Tinh Minh bỗng nhiên nắm chặt, Vân Tri thấy anh không chịu buông ra liền thấy khó hiểu.
“Tôi có điều muốn hỏi, sao cậu lại đặt tên cho nó?”
Ngôi sao dài ngôi sao ngắn, không biết còn tưởng đang kêu anh.
Ánh mắt Vân Tri dời đi, đem con thỏ ôm lấy trong tay, nhẹ nhàng sờ tai nó, thấp giọng nói: “Dễ thương mà ~”