Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 41: Ru cậu ngủ
Editor: Thùy Linh
Sau khi tỉnh táo trở lại, Hàn Lệ bắt đầu hối hận.
Cậu cứ luôn đứng trên lập trường của bà nội mà không nghĩ là Vân Tri cũng là người bị hại.
Sau tất cả những việc đã trải qua, cô gái nhỏ nhìn như vui vẻ lại nhạy cảm, thậm chí lúc nhận đồ của ba mẹ cậu đều cảm thấy đó là một loại bố thí.
Lớn lên từ sự yêu thương của mọi người, cậu không có cách nào để hiểu được tâm cảnh của cô, chỉ biết cao thượng chỉ trích, làm lớp dũng cảm trong cô trở nên bất an khó chịu.
Hàn Lệ mạnh mẽ vò đầu, đóng cửa rời đi.
Lần này cậu qua bên phòng đối diện, mũi chân nhẹ nhàng đạp vào cửa chống trộm, sau đó lắc chân, chậm rãi chờ đợi.
Rất nhanh, cửa phòng mở ra.
Thấy Hàn Lệ, ánh mắt Lộ Tinh Minh hơi lỏng, lập tức liền muốn khép cửa lại.
Hàn Lệ đưa chân dài vào chặn cửa phòng, không chút xấu hổ mà kêu: “Ông đây có chuyện tìm mày.”
“Cút, không rảnh.” Cánh tay Lộ Tinh Minh dùng sức, đem cửa đóng lại.
Chân của Hàn Lệ bị kẹp đến đau, dứt khoát chui vào.
Mắt Lộ Tinh Minh trầm xuống, đảo mắt nhìn một vòng xong cầm phi tiêu ở trên tường, lạnh giọng uy hiếp: “Mày không chịu tự đi ra ngoài thì chắc tao phải động tay động chân thôi.”
Hàn Lệ không sợ chết, khiêu khích: “Tới đi, có bản lĩnh thì giết chết bố mày đi!”
Chết tiệt.
Cái thằng này đúng là không có mặt mũi à?
Lộ Tinh Minh đem phi tiêu nhắm ngay mi tâm Hàn Lệ, trực tiếp phóng qua.
Phi tiêu màu đỏ xông tới trước mặt, Hàn Lệ sửng sốt sau đó mới cuống cuồng né tránh.
Xoẹt qua gò má, mang đến một hơi lạnh, chỉ nghe lạch cạch ba tiếng, phi tiêu trúng ngay tủ phía sau, lại rơi xuống đất.
Hàn Lệ thiếu chút nữa là qua đời, lòng bàn chân cậu lạnh toát, lòng vẫn còn sợ hãi, không kiềm được mà tức miệng mắng to, “Con mẹ mày Lộ Tinh Minh, mày thật muốn giết tao?”
Lộ Tinh Minh hừ lạnh, lại cầm một cái phi tiêu quơ quơ trên tay.
Đầu Hàn Lệ lã chã toát mồ hôi lạnh, không dám gây sự nữa vội vàng kêu ngừng: “Đừng đừng đừng, tao tìm mày thật là có chuyện.”
“Cái gì?” Lộ Tinh Minh siết chặt phi tiêu, đang muốn phóng ra thì nghe cậu nói:
“Mày có thể tăng lương cho Hàn Vân Tri không? Tiền tao trả.”
Ngón tay Lộ Tinh Minh dừng lại, ánh mắt âm trầm.
Bởi vì khó chịu nên lỗ tai Hàn Lệ cũng nóng lên.
Cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ tìm đối thủ để hỗ trợ, nhưng trừ Lộ Tinh Minh thì Hàn Lệ không tìm được cách nào khác để cậu giúp cô nhỏ ngốc nghếch của cậu, dù sao cô cũng không chịu nhận đồ của cậu.