Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 29: Sờ kỹ vào
Editor: Thùy Linh
Sau khi trị liệu, cơn đau răng của Vân Tri đã giảm hơn rất nhiều.
Buổi tối cô ăn thức ăn lỏng, bài tập cũng đã làm xong nên bây giờ nằm trên bàn, rảnh rỗi đùa nghịch túi gấm nho nhỏ trước mặt, trên túi gấm có thêu hai chữ bình an, ở bên trong là bùa hộ mệnh.
Đây là sư phụ làm cho cô.
Vân Tri nắm chặt bùa hộ mệnh, lại nhìn ra cửa.
Cẩn thận nghĩ lại, từ lúc tới đây, Lộ thí chủ đã giúp cô rất nhiều lần, ngay cả việc hôm nay đi khám răng cũng là anh đưa cô đi.
Vân Tri vốn muốn trả tiền thuốc men cho Lộ Tinh Minh nhưng người thân của anh lại từ chối không nhận tiền, cô cũng không cưỡng ép, chỉ sợ anh phiền lòng nên chỉ có thể từ bỏ.
Còn nữa, bây giờ cô vào phòng được cũng là Lộ thí chủ đi mượn thẻ phòng cho cô.
Lộ thí chủ là một người ngoài lạnh trong ấm, cô vẫn luôn gây phiền phức cho anh mà không biết báo đáp cái gì.
Nhớ rõ sư phụ đã từng nói, nhân tình là việc khó khăn nhất, bởi vì nó không thể bù đắp bằng vật chất.
Vân Tri cầm bùa hộ mệnh nằm phịch xuống giường, xuất thần nhìn thỏ bông.
Phía sau lưng thỏ bông bị cô nhéo đến bèo nhèo, nó cười cười với cô, vô ưu vô lo.
Vân Tri sửa khăn quàng trên cổ của thỏ bông, lại cổ vũ chính mình cầm chặt túi gấm qua phía đối diện.
Cốc cốc cốc.
Vân Tri gõ ba lần, nhẹ nhàng kêu: “Lộ thí chủ, cậu có ở đó không?”
Cốc cốc cốc.
Vân Tri lại gõ ba cái, nhẹ nhàng kêu:
“Lộ thí chủ, cậu…”
Răng rắc.
Cửa mở.
Lộ Tinh Minh nhíu mày, “Ừ?”
Bộ dáng khó chịu vì bị quấy rầy.
Vân Tri bỗng trở nên gấp gáp, ngón tay nắm thật chặt, cẩn thận đưa túi gấm ra, “Cái này… Cái này tặng cậu.”
Cô vừa mới nhổ răng, chỗ sâu răng ngậm bông nên giọng nói không rõ nhưng mềm mại hơn, giống như ngậm kẹo.
Lộ Tinh Minh cúi đầu nhìn đồ vật trên tay cô.
Túi gấm màu đỏ thẫm với sợi dây thừng, bên trên còn thêu chữ, nhìn như hàng mua bên lề đường chỉ 2.5 đồng là cùng.
Anh thuận miệng hỏi: “Đây là cái gì?”
Vân Tri nói đúng sự thật, “Là bùa hộ mệnh sư phụ làm cho mình, có làm phép qua luôn ấy.”
Nói rồi ngẩng mặt lên, đôi mắt sáng như ngọc, thấp thỏm lại thẹn thùng.
“Mình… Bây giờ mình tặng nó cho cậu.”
“Cho tôi?” Lộ Tinh Minh lười biếng dựa vào cửa, “Cho tôi làm gì?”
Vân Tri ngượng ngùng nói, “Cậu vẫn luôn giúp mình, nhưng mình chỉ gây phiền phức cho cậu.”