Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 25: Canh hai: Bạn gái tao
Editor: Thùy Linh
Đại Bi Chú quá ma thuật, nghe một đoạn thì mọi người hoàn toàn không biết Hàn Lệ đã dẫn người ở bên ngoài.
Sau khi hát xong, Vân Tri cũng biết mệt.
Bỗng nhiên ủ rũ, cô xoa đôi mắt, đem micro đặt một bên, lảo đảo bước đến bên cạnh Lộ Tinh Minh, ngồi xuống, dựa đầu vào vai anh, nhắm mắt ngủ yên.
Những người khác đều nhẹ nhàng thở ra, may mà không hát nữa, nếu cô còn hát thì thế nào cũng bị tẩy não.
Vân Tri nhanh chóng đi vào giấc ngủ, cô khó chịu bởi vì bả vai của Lộ Tinh Minh hơi cứng nên nhích lại gần hơn, trực tiếp dựa vào lòng ngực anh.
Lưng Lộ Tinh Minh cứng đờ, theo bản năng mà đẩy cô sang một bên, nhưng không quan trọng, chỉ càng làm Vân Tri thêm dính người. Cô túm chặt cánh tay Lộ Tinh Minh, tìm được vị trí thoải mái trong lòng ngực anh thì không lộn xộn nữa.
Mặt mày Lộ Tinh Minh trầm xuống.
Anh em thấy trò hay nên không giúp đỡ.
“Cậu buông ra.” Lộ Tinh Minh không rút tay của mình ra được, tức khắc trở nên táo bạo, gầm nhẹ với Lưu Bưu Hổ: “Xem này, mau gọi người lại đây!”
Lưu Bưu Hổ nén cười: “Được được được, tôi gọi người bây giờ.”
Lộ Tinh Minh từ bỏ chống cự, nhẫn nại chờ người đón cô đi.
Dưới ánh đèn lay động, anh thoáng nhìn qua liền thấy đôi môi đỏ thắm của cô, màu da trắng nõn, trở nên không dời được mắt.
Khuôn mặt cô đáp ở trên vai anh, hơi méo mó. Từ hướng này, Lộ Tinh Minh có thể thấy lông mi dài của cô, thật rũ xuống hoàn toàn che đôi mắt.
Vân Tri thở nhẹ nhàng, môi hơi động động, lại cọ trên người anh.
Thật ngứa.
Lộ Tinh Minh suy nghĩ, sau đó đầu ngón tay chạm vào từng lông mi của cô.
— Kỳ thật rất ngoan.
Lộ Tinh Minh bỗng mềm lòng, ánh mắt lập lòe, không tự giác mà chuyển tay lên gương mặt của cô.
Rất mịn.
Cũng rất mềm mại.
Tránh đi mọi người, Lộ Tinh Minh cẩn thận nhéo một cái.
Đang đắm chìm thì cửa đột nhiên bị đá ra, tám chín người đi vào, căn phòng được lấp đầy.
Lộ Tinh Minh nhìn qua.
Hàn Lệ cầm đầu, cậu nhìn xung quanh, cuối cùng tìm được lộ Tinh Minh trong góc cuối của sô pha, còn có Vân Tri trong lòng ngực anh đang bị vuốt ve.
Hàn Lệ lập tức phát nổ.
“Chết tiệt, con mẹ mày!”
Các loại ý niệm nhanh chóng xẹt qua đầu Hàn Lệ, tức giận trào dâng, lý trí không còn, tay cậu cầm lấy chai rượu trên bàn, đập trên bàn xong liều mạng chạy tới Lộ Tinh Minh.
Mấy người Lưu Bưu Hổ cuối cùng cũng nhận thức được, không nói hai lời mà xông tới ôm lấy eo cậu, trong miệng khuyên bảo: “Lệ thiếu, hiểu lầm! Hiểu lầm rồi!”