Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 13: Kingkong Barbie
Editor: Thùy Linh
“Tới rồi, tới rồi! Bạn học mới tới rồi!”
Nam sinh vừa hô vừa chạy vào lớp, mọi người đang tụ tập thì bắt đầu tán ra.
Thấy Vân Tri vào thì mọi người lập tức nhìn trên người cô.
Bờ vai mảnh khảnh của cô gái nhỏ mang theo cặp sách màu hồng phấn, tóc giả xõa trên vai, đồng phục vừa người, hoàn toàn hiện ra dáng người yểu điệu của thiếu nữ.
Ánh mặt trời sáng trên gương mặt trắng nõn của cô, càng lộ vẻ xinh đẹp tinh xảo.
Thật, thật đáng yêu!
Máu của các thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì sôi trào!
Vân Tri vào chỗ ngồi, nộp bài tập cho lớp trưởng, kéo cặp sách ra chuẩn bị sách vở cho tiết đầu.
Ánh mắt Võ Hiểu Tùng si ngốc: “Thật là hâm mộ Hàn Lệ…”
Lưu Bưu Hổ nói theo: “Đúng vậy, thật hâm mộ Hàn Lệ…”
Ngô Chinh bên kia bĩu môi khinh thường, chỉ là một nữ sinh thôi mà, có gì mà phải hâm mộ.
Lúc này lớp trưởng hét to: “Hôm nay là ai trực nhật đấy? Có phải Ngô Chinh không, nước uống hết rồi còn không biết xách bình mới.”
“Biết rồi.” Ngô Chinh thuận miệng đáp nhưng không hành động.
Cậu nhíu mày, đột nhiên có chủ ý.
Ngô Chinh kéo ghế ngồi trước bàn Vân Tri.
Cô nhìn cậu không rõ nguyên do.
“Hàn Vân Tri, lúc trước cậu nói sức cậu rất khỏe đúng không?” Ngô Chinh cười xấu xa.
Vân Tri cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn gật đầu.
Ngô Chinh cười càng lớn: “Vậy cậu có muốn chơi một trò chơi cùng tôi không?”
“Không muốn.” Vân Tri dứt khoát từ chối.
Ngô Chinh không chịu từ bỏ, tiếp tục nói: “Đừng vội từ chối vậy chứ, chúng ta chơi đại đi. Cậu xem nha, ngày mai đến lượt cậu trực nhật, xô nước kia nặng như vậy, với một người khỏe mạnh như cậu cũng không thể đem từ lầu một lên đây. Hay là chúng ta như thế này…”
Cậu ghé vào trên bàn, sát vào: “Cậu với tôi vật tay, nếu tôi thắng, cậu phải trực nhật hết học kỳ này, đương nhiên không cần cậu phải xách nước. Nếu cậu thắng, trực nhật tôi làm, nước cũng tôi dọn. Để công bằng thì cho cậu dùng hai tay, cậu nói xem có phải cậu rất lời hay không?”
Ngô Chinh nói xong, mọi người nhìn mặt nhau.
Cái người này có phải là kẻ bắt nạt không vậy?
Với thân hình nhỏ nhắn của Vân Tri thì sức có lớn bao nhiêu đâu.
Ngô Chinh vẫn là một nam sinh cao 1m7, luôn tập thể dục, dùng một bàn tay thôi cũng có ưu thế.
Lưu Bưu Hổ thấy không được, tiến lên vỗ vai Ngô Chinh: “Thôi đi Chinh tử, đàn ông con trai như cậu bắt nạt người ta thì không thú vị đâu.”
Ngô Chinh không phục nói: “Ai nói tôi bắt nạt, không phải cậu ấy nói cậu ấy rất mạnh sao. Hơn nữa tôi còn cho dùng hai tay.”