Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi - Chương 11: Nhưng mà... mình chỉ có thể, kỳ lưng cho cậu
- Metruyen
- Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi
- Chương 11: Nhưng mà... mình chỉ có thể, kỳ lưng cho cậu
Editor: Thùy Linh
Beta: Bỉm
Sức nóng trên người Lộ Tinh Minh nhanh chóng tan đi, hai con ngươi đen láy, môi mỏng kéo dài thành đường thẳng.
Vân Tri đảo mắt nhìn quanh, ngón tay siết chặt góc áo.
… Cô nói gì sai rồi.
Vân Tri cắn môi dưới, bất an tránh tầm mắt Lộ Tinh Minh.
Sau vài giây im lặng, Lộ Tinh Minh mỉm cười, ánh mắt không rõ hàm ý, “Hình như cậu và Hàn Lệ rất thân nhau.”
Vân Tri gật đầu trong vô thức.
Rất thân là đằng khác, đó là cháu trai của cô mà.
Cái gật đầu của cô làm sắc mặt Lộ Tinh Minh càng trở nên ảm đạm.
“Vậy cậu có biết vết thương này là do nó làm không?” Lộ Tinh Minh chỉ chỉ vết bầm trên mặt rồi quơ quơ cánh tay.
Vân Tri thì thào: “Mình biết…”
“Biết?” Lộ Tinh Minh nhướng mày, hừ cười, “Vậy cậu hôm nay đến tìm tôi là để trả nợ cho bạn trai à?”
Bạn trai?
Vân Tri hoảng sợ, tay nhỏ luống cuống xua lắc loạn xạ: “Không phải không phải, mình không phải là bạn gái của Hàn Lệ, mình chỉ ở chung nhà với cậu ấy thôi.”
“…”
Không khí lúc này càng thêm trầm thấp.
“Ý mình là, mình từ trên núi xuống, không có chỗ ở nên…”
Vân Tri cảm giác chính mình càng bôi càng đen, giọng nói cũng ngày càng nhỏ: “Dù sao cũng không phải như cậu nghĩ đâu…”
Lộ Tinh Minh thả lỏng sắc mặt.
“Nhưng cậu phải nhớ bôi thuốc đấy.” Vân Tri chậm rãi ngước mắt lên, thấy Lộ Tinh Minh không có dấu hiệu tức giận mới tiếp tục nói, “Mấy ngày nay tay cậu không tiện, nếu… nếu cậu cần thì có thể tìm mình, cái gì mình cũng làm được.”
Lộ Tinh Minh lười biếng dựa vào lưng ghế, cổ họng phát ra thanh âm giễu cợt, “Tắm rửa cậu cũng giúp?”
Vân Tri giật mình.
Đỏ mặt ngay lập túc.
Rồi phần cổ cũng rực hết cả lên.
Cô lắp bắp mở miệng, “Không, cũng không phải là không được.”
Chuyện này rốt cuộc cũng do cháu trai cô gây ra, đánh gãy cả tay người ta như thế, thân là người cô, giúp đỡ cháu tắm rửa, hẳn là việc nên…
Nhưng.
Vân Tri liếc thân hình tuy gầy nhưng rắn chắc của Lộ Tinh Minh dưới lớp áo phông, hai tai nóng rực, vội dè chừng vài câu, “Nhưng mà… mình chỉ có thể, kỳ lưng cho cậu.”
“…??” Lộ Tinh Minh ngây ngẩn cả người.
Con mẹ nó!
Lá gan cô nhóc này cũng quá lớn!
Anh đứng dậy, đẩy Vân Tri một đường ra tới cửa.
“Cậu nằm mơ.”
Lạch cạch!