Bảo Bối ,Anh Đói ( Full) - phần6 : đi chơi
Trường học hôm nay thật lạ . Xe cảnh sát vây quanh trường, người người túm tụm lại, phóng viên truyền hình cũng nhiều . Chuyện gì đây ?
Đang ngẫm nghĩ rồi tiến về phía cổng bỗng nhận thấy cả người ngã ra sau, ai nắm tay kéo cô thế này cư nhiên ngã thẳng và người nọ ,ngước mặt nhìn lên cô mới phát giác đó là Key
–là cậu à .làm giật cả mình– nhẹ thở phào ,cẩn thận đứng thẳng dậy
Hắn chỉ cười cười, gãy đầu như vô ý
– chuyện gì thế- nói xong cô chỉ tay vào đám người
– có án mạng thì phải – hắn nói mặt tỉnh bơ
Cô ngạc nhiên đến độ mắt mở to, gì chứ án mạng ,gì mà như truyện trinh thám thế, an ninh trong trường mạnh thế mà sát nhân hoành hành được ư.
– sáng nay trên wed trường đang nổi đấy,em không xem sao –
A..cô thật là không quan tâm,sáng nay dậy trễ mà
–hôm nay được nghỉ? – cô cất giọng hỏi
–cả tuần– hắn mỉm cười, lấy trong túi quần cái gì đó xòe trước mặt cô nói
– có 2 vé công viên đi với tớ được không? –
Cô vốn là muốn đi kiếm việc làm thêm nhưng nhìn cái mặt mong chờ đó cô vẫn không đành từ chối nên gật đầu nhận lời
Thấy cô đồng ý ,hắn nắm tay cô tiến thẳng về phía ga tàu điện
——
Tàu điện ngầm giờ cao điểm quả nhiên chật kín người ,em và tôi đang là kề nhau không 1 chút khoảng cách nào .Lựa chọn đúng đắn mà
Em và tôi đang nắm tay nhau bước đi nhưng em không nhìn tôi cứ chăm chăm vào màn hình điện thoại
Tôi muốn đập nát cái máy đó
Em đang đọc tin tức về án mạng đó sao. Nếu muốn tôi có thể kể em nghe ,chi tiếc hơn cả mấy tin đó
– sao thế – tôi hỏi em
– xem ra là chết rất thảm, mấy người phát hiện kinh sợ đến mức chuyển trường hay đi du học. Còn là học sinh lớp mình – nói xong cô khẽ rùng mình,tuy không thấy nhưng nghe kể là bị mổ bụng, tra tấn đến chết, thật đáng sợ
Thấy em run như vậy, rất đáng sợ sao, nhẹ ôm cô vào lòng. Không cần sợ tôi sẽ luôn ở bên em mà
–đừng sợ ,ngoan không xem nữa tránh tâm tình không tốt – hắn ôm cô, nhẹ vỗ nhẹ lưng cô ,miệng an ủi nhưng nụ cười trên môi lại ma quỷ lạ thường
—–
Đến rồi, khu vui chơi này thật to. Cô từ nhỏ đến giờ mới đi chơi công viên lớn thế này lần đầu, mắt không khỏi sáng bừng nhìn xung quanh. Hắn đi phía sau không khỏi tươi cười nhìn cô, bảo bối của hắn vẫn là một đứa trẻ a .
Sau một hồi dắt tay hắn đi thử hết trò này đến trò khác ,cô đã dần thấm mệt nên quyết định ngồi nghỉ.
Thấy cô vui vẻ như thế chắc cũng đã quên chuyện nọ rồi.
Ngồi xổm người xuống phía cô hắn nói
– lên đi–
-hử– cô ngẫn ra –không sao ngồi nghỉ lát là oki mà–
-đưa em đi ăn– hướng về phía cô nghiêm giọng .Cô là biết hắn nghiêm túc ,leo lên người hắn