Bảo Bối ,Anh Đói ( Full) - phần 31:đợi anh
Mở cánh cửa ra hắn thật không ngờ người đang đứng trước mặt mình lúc này. Hắn thất thần nhìn người con gái đang lúng túng không biết làm sao
– không phải em đi rồi sao? – hắn hỏi cô
– em đi lấy đồ sơ cứu – cô giơ ra hộp cứu thương trước mặt hắn lại nhìn vô vết bổng trên người hắn
Hắn xoay người ngồi xuống ghế ,cô tiến vào theo ngồi xuống lấy đồ băng bó cho hắn
–để em giúp anh xử lí vết thương– cô nói mắt vẫn chú tâm vào làm việc
–em thật tốt– hắn cười nhẹ
–cái này do anh giúp em mà– cô ngước mặt nhìn hắn ,đôi mắt đượm buồn
–anh sau này không cần vì em làm nhiều thế đâu– cô trầm ngâm lên tiếng , cúi đầu xuống
Hắn nhìn cô, lại kéo bàn tay đang dần dần rời xa tay hắn, hôn nhẹ khẽ đưa lưỡi đảo rồi ngậm nhấm
Hắn như vô thức muốn níu lấy dư vị nơi cô ,bàn tay có mùi vị thuốc sát trùng nồng nặc nhưng lại khiến hắn quyến luyến không muốn rời, bàn tay đã chạm vào hắn ,bàn tay của cô, mỗi một phần trên cơ thể cô đều của hắn
Cô ngây người, bất ngờ trước hành động đột ngột của hắn cũng chưa kịp phản ứng đã thấy nụ cười của hắn có quyến luyến, có yêu thương và chút cầu xin hắn nói
– đi dạo một lát ,có được không –
-được– cô gật đầu ,thật sự là nhìn vẻ mặt đó cô không thể không đồng ý
———–
Hai người bước đi, cô có thể thoải mái . Hắn biết cô thích gì ,ghét gì mặc cho cô ngại ngùng gì hắn vẫn bồi cô ăn kem ,kẹo táo, donut,… những món ngọt là những thứ cô thích nhất. Ở cạnh hắn ,cô có thể thoải mái không gượng ép ,lại chơi nhào nặn ,vớt cá vàng những thứ cô luôn tò mò và muốn thử… những điều đó Ruu sẽ không biết vì cô không biểu hiện ra, chỉ là Key luôn quan sát những điều vụn vặt này để sát gần cô hơn, có lẽ trên đời chỉ có hắn mới hiểu rõ con người cô nhất.
Điểm đến tiếp theo không đâu khác là ngôi nhà ma cạnh gian hàng lớp cô, cô ngước nhìn hắn…lẽ nào lúc đó . Cúi đầu khẽ cười tự nhủ không thể nào đâu. Nhưng đúng như những gì cô nghĩ hắn chưa từng rời mắt khỏi cô ,hắn làm sao không nhận ra vẻ thích thú trong mắt cô
Bước trong căn phòng tối ,liên tiếp những con ma,bộ xương hiện ra nhưng người trên đường bất động thanh sắc không vì sợ mà ngược lại bình tĩnh đến lạ khác hẳn những người khác. Đúng là cô chỉ đi ngắm cảnh thì đúng hơn, đầu tư nhiều đấy nhưng chưa thể khiến cô tâm động ,cả hắn bên cạnh cũng thế ,tuy vậy hai người vẫn tay trong tay ,bước đi cũng ngắn hơn như để khoảng khắc này có thể dài một chút
Bầu không khí im lặng cứ kéo dài thế chỉ là tiếng hú hét cũng không làm ảnh hưởng đến nhịp tim của họ ,đập nhanh thật nhanh
Nhìn thấy ánh sáng nho nhỏ phía trước cô cất lời đủ cho người bên cạnh nghe thấy