Bàn Hạ Tình Yêu - Bán Đảo Thiết Hạp - Phiên ngoại 1
Chương 65: Phiên ngoại 1
Hạ Xa Vũ từ Hàng Châu tham gia triển lãm trở về đúng lúc là khoảng 3, 4 giờ chiều. Khi vặn nắm cửa, cậu cố ý vặn nhẹ nhàng, điều hòa đang hoạt động, trong nhà nhiệt độ ấm áp. Đêm qua có một trận tuyết nhỏ, hôm nay trời lạnh hơn một chút. Hạ Xa Vũ treo áo khoác lên giá treo ở huyền quan, sau đó đẩy vali vào góc cất gọn.
Hạ Xa Vũ hiểu rõ Phó Đài Sầm. Anh ở nhà mà quá nửa tiếng không trả lời WeChat, rõ ràng là đã ngủ rồi.
Cậu đến phòng ngủ trước, không tìm thấy anh, lại sang thư phòng, máy tính đúng là đang mở, nhưng trong phòng cũng không có người. Cuối cùng cậu tìm thấy anh ở căn phòng khác, Phó Đài Sầm đang ngồi trên tấm thảm trước ghế sofa, gác chân lên mép sofa ngủ thiếp đi, lòng bàn tay còn nắm hờ điện thoại, giữ nguyên tư thế chờ tin nhắn WeChat của Hạ Xa Vũ trước khi ngủ.
Màn hình chiếu vẫn còn nhấp nháy hình ảnh, ánh lên khuôn mặt Phó Đài Sầm lúc sáng lúc tối, dưới hàng mi cũng hiện ra một vệt bóng mờ nhạt. Âm lượng phim được điều chỉnh không lớn lắm, dường như là một bộ phim nghệ thuật, với gam màu xanh lục rất đậm.
Hạ Xa Vũ nhặt điều khiển từ xa, ấn tạm dừng. Sau đó cởi giày đi đến thảm, nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Phó Đài Sầm, tiện tay đắp chiếc chăn lên cho anh, ngồi rất gần mà ngắm nhìn anh một lúc.
Có lẽ cũng đã hơn nửa phút, hơi thở Phó Đài Sầm trở nên nặng hơn một chút, không đợi Hạ Xa Vũ kịp phản ứng, cánh tay Phó Đài Sầm đã vươn ra, ấn đầu cậu vào vai mình.
“Phó Đài Sầm…” Hạ Xa Vũ bật cười, bất đắc dĩ gọi tên anh.
Phó Đài Sầm vẫn nhắm mắt, dùng má thân mật cọ cọ đ//ỉnh đầu cậu: “Em lừa anh. Vừa nãy còn nói mình mới ra khỏi phòng triển lãm, làm anh tưởng em còn ở Hàng Châu, suýt nữa không kịp chuyến bay.”
Hơi thở anh vẫn chậm và dài, giọng mũi nặng, mang theo vẻ lười biếng của người vừa tỉnh ngủ, Hạ Xa Vũ cảm thấy mình đột nhiên từ trạng thái căng thẳng hoàn toàn thả lỏng.
Lại một lần nữa được kiểm chứng, cảm giác “nhà” đối với cậu không phải là căn phòng này, mà là người trước mặt đây.
“Kết thúc em đã giao cho Kha Nham và mấy người kia rồi.” Hạ Xa Vũ nói, “Liền đổi vé chuyến bay sớm nhất. Tiện thể kiểm tra anh luôn.”
Cậu hôn nhẹ lên môi anh: “Xem xem anh có ngoan không, có cùng người khác lêu lổng không.”
Phó Đài Sầm mở mắt: “Vậy bây giờ có kết luận chưa? Có thể tặng anh bông hồng nhỏ được không?”
Hạ Xa Vũ cười: “Lát nữa anh cởi ra, em xem hôm nay hôn chỗ nào là thích hợp nhất.”
Phó Đài Sầm lập tức hai tay khoanh lại kéo vạt áo ngủ lên định cởi, Hạ Xa Vũ cười không ngớt, đè lấy mu bàn tay anh: “Anh có thể bình tĩnh một chút được không, em còn chưa tắm mà.”
Hôm nay Hạ Xa Vũ mặc bên trong là một chiếc áo len màu trắng, dệt sợi thô, nhìn rất ấm áp, bên cạnh cổ áo thấp thoáng lộ ra xương quai xanh hơi ửng hồng vì lạnh, trông thật đẹp.