[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này - Chương 90
Sau một tuần ở lại bệnh viện để theo dõi sức khỏe, hôm nay A Cửu được xuất viện khi cơ thể cô đã ổn định nhưng cánh tay vẫn cần dụng cụ hỗ trợ để cố định khung xương. Cô ngồi thẫn thờ trên sofa nhìn bàn tay không thể làm gì, một mặt lại đắm chìm vào cơ thể Mạn Mạn rồi vô thức thốt ra
” Xem ra sắp tới lại chẳng làm ăn được gì cả!” A Cửu bĩu môi
” Em như thế này rồi mà vẫn thốt ra được câu đó hả” Mạn Mạn lập tức quay người lấy tay nhéo vào tai A Cửu
“Xuỳ, em như thế nào mà chẳng được. Không được cách này em cũng làm cho bằng được cách khác. Làm thế nào thì làm đến khi chị phải xin em mới thôi”
” Sao em cứ chọc cho chị phải nóng lên thế hả”
A Cửu bật cười, kéo Mạn Mạn vào trong lòng, giọng gian tà lại cất lên
” Rõ ràng, món nào nóng thì ăn mới ngon”
Vừa dứt lời A Cửu áp môi mình lên môi Mạn Mạn. Đôi môi vừa chỉ năm giây trước đang bĩu môi vì tức giận, năm giây sau đã hoà làm một. Cơn nóng đang bùng lên chậm rãi nhưng mãnh liệt. Mạn Mạn chồm người ngồi lên chân A Cửu hai tay ôm lấy cổ cô rồi áp sát cả người mình vào A Cửu. A Cửu không một động tác thừa liền luồn tay vẽ dọc sống lưng Mạn Mạn. Cơn nhột tạo thành cơn khoái cảm làm Mạn Mạn vô thức rùng người. Cô lại chậm rãi luồn tay xuống cặp mông căng tròn không ngừng vuốt ve.
“Có vẻ một tay cũng không cản được em. Con thú trong người chị lại bị em đánh thức rồi” khuôn mặt Mạn Mạn lấp ló đỏ ửng
“Đáng lý, chỉ cần nhìn thấy em là chị phải thức rồi”
A Cửu luồn tay lên phía trước lại vân vê cặp đào mọng lấp ló trong lớp áo. Cảm nhận được rõ hai hạt anh đào đang cứng lên dưới sự tác động của mình. Cô dùng ngón tay gảy nhẹ một cái, như công tắc khiến Mạn Mạn ưỡn ngực đưa sát cặp đào vào ánh nhìn của A Cửu. A Cửu chỉ nhẹ nhàng cười một cái rồi gật đầu ra hiệu Mạn Mạn tự cởi đi lớp áo của mình.
” Mạn Mạn, em dần có vẻ ngoan hơn rồi đấy”
Mạn Mạn lại cắn vào môi A Cửu
” Cách em xưng hô sao thay đổi liên tục vậy, chị là trò đùa của em à?”
Ánh mắt A Cửu lại sắc lên, dùng tay ấn mạnh vào quả đào làm Mạn Mạn thu người lại
” Tôi là chủ nhân của em, khi chủ nhân gọi em chỉ được dạ, không được hỏi! Tôi đã cho phép em hỏi chưa nhỉ Mạn Mạn?”
Mạn Mạn mặt đỏ bừng vội lắc đầu, A Cửu mỉm cười đắc ý cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô. Hôn dần xuống quả đào căng mọng không chút e dè nào. A Cửu hôn nhẹ rồi mút mạnh làm Mạn Mạn không cầm lòng được lại thốt ra tiếng rên nhẹ. A Cửu lại cắn lên để lại vết trên ngực
” Con mèo hôm nay có chủ nhân rồi, bạo dạn gớm nhỉ. Tôi cho phép em như vậy chưa ?”
Mạn Mạn lấy tay che miệng mình, sự kích thích tột độ này chỉ có A Cửu mang lại cho cô. Ánh mắt cô dán chặt vào khuôn mặt A Cửu, đôi mắt cô sáng bừng đầy lửa và sắc khí. Lập tức lao tới ấn chặt cơ thể A Cửu xuống sofa. Đôi mắt đảo quanh đưa tay vớ lấy cái áo tìm cách cột chặt tay a Cửu vào cạnh sofa. Giọng đầy dục vọng thốt lên
” Hôm nay con mèo này có cơ hội trả thù chủ nhân rồi. Thật ra chẳng có việc nhận nuôi nào ở đây cả, chị mới là người chọn nhà, em chỉ là người được chị chọn thôi. Chủ nhân à”
A Cửu nhìn khuôn mặt đầy dục vọng của Mạn Mạn liền bật cười khanh khách, biết là mình không thể trốn thoát trong lòng lại dâng lên cảm giác chờ đợi, liền khiêu khích con mèo nhỏ trước mặt
” Nào, đừng làm chủ nhân thất vọng đấy. Để xem con mèo nhỏ hôm nay xù lông như thế nào!”
Vừa dứt lời Mạn Mạn đã đưa tay cởi từng nút áo sơ mi. Cơ thể rắn chắc của A Cửu phơi bày trước mặt Mạn Mạn. Có thể thấy rõ được cổ họng Mạn Mạn nuốt ực một cái, khuôn mặt đầy thèm thuồng dán chặt vào cơ thể. Ánh mắt như lửa đốt của A Cửu làm Mạn Mạn khựng lại, cô lấy đồ bịt đi đôi mắt của A Cửu. A Cửu lại bật cười
” Con mèo nhỏ của anh không thấy tự tin à”
Mạn Mạn cắn chặt miệng, đưa tay gảy hạt đậu đỏ ửng của A Cửu miệng cô kề sát tai
“Chủ nhân chỉ việc rên thôi, con mèo nhỏ này được việc hơn chủ nhân nghĩ.” Nói đoạn cô đưa lưỡi liếm quanh vành tai của A Cửu, sự nhột nhạo lan khắp cơ thể cứ tăng dần tăng dần. Làm A Cửu cắn chặt môi để giữ mình im lặng.
—————————
Để tỏ lòng tri ân, ad đã quay lại và mở màng cho mng bằng chương H+