[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này - Chương 45
Một tuần ở nhà Ninh Hinh trôi qua khá bình lặng khác xa với những gì mà Quân Dao tưởng tưởng. Cô nghĩ rằng bản thân sẽ bị Ninh Hinh đặt cô dưới thân mà không ngừng áp bức. Trái lại Ninh Hinh lại rất nghiêm túc trong việc giúp đỡ cô trong quá trình học. Có những đoạn công thức phức tạp mà chính bản thân Quân Dao đang theo học cũng không tài nào nhớ được, vậy mà Ninh Hinh lại giảng cho cô rất thuần phục.
Hôm nay đã là cuối tuần, tranh thủ những ngày không học Ninh Hinh muốn hướng dẫn cho cô một ít kiến thức về kinh Doanh. Ninh Hinh một thân áo thun quần dài đang ngồi kế bên Quân Dao hướng dẫn cho cô điệu bộ rất nghiêm túc. Quân Dao thì đưa mắt lén nhìn Ninh Hinh, lúc này cô chẳng khác gì một bức tượng tạc. Đường sống mũi hài hoà, đôi mắt sâu thẳm hàng lông mi dài như khắc hoạ thêm. Đôi môi màu anh đào đang mấp máy khẽ mở. Cùng với điệu bộ nghiêm nghị, Quân Dao cảm thấy không hề hối tiếc khi được nhìn Ninh Hinh với dáng vẻ nghiêm túc làm việc như thế này. Rõ ràng không phải cái gì của Ninh Hinh cũng hoàn hảo, chỉ là khi kết hợp lại với nhau, khuôn mặt vô cùng hài hoà và thanh tú. Quả đúng như lời A Cửu nói khí tức bức người cùng với vẻ đẹp trí tuệ này thật dễ khiến cho người ta say đắm.
Đang say mê ngắm nhìn Ninh Hinh, lúc này cô mới phát hiện ánh mắt cả hai đang chạm nhau. Chưa kịp hoàng hồn, cô cảm thấy khuôn mặt Ninh Hinh từ từ cứ tiến lại gần mình. Đợi khi cô kịp cảm nhận hơi nóng rực phả nhẹ trên đầu mũi của mình thì cô đã bị xâm chiếm.
Ninh Hinh dùng lưỡi vờn nhẹ đôi môi anh đào của Quân Dao, những cái mút mát, cái day nhẹ đều làm tăng hưng cảm của Quân Dao. Cô đưa chiếc lưỡi nóng ấm của mình mà lấn sâu vào, xâm chiếm Quân Dao tìm chiếc lưỡi nhỏ xinh mật ngọt mà cuốn lấy. Cảm giác như cô đang dùng những khao khát bấy lâu mà dồn trả cho Quân Dao.
Quân Dao đặt hai cánh tay lên vai Ninh Hinh mà ôm trọn mái tóc cô, siết chặt vòng tay mình. Ninh Hinh ôm chặt vòng eo của cô mà nhấc cô ngồi lên đùi mình
” Ah” Quân Dao giật mình la lên một tiếng
” Sao em dám dùng ánh mắt câu dẫn đó mà nhìn chị ? Hả tiểu công chúa”
“Em không có mà”
” Em có biết nỗ lực một tuần qua chị kiềm chế vì em mà tiêu tan không?” Ninh Hinh vừa nói vừa đưa hai bàn tay mình luồn vào áo chạm vào tấm lưng trần của cô, bàn tay mịn màng hơi lành lạnh chạm vào thân thể nhạy cảm của Quân Dao, làm cô tự động nhướn người.
” Chị kiềm chế điều gì vậy Hinh Hinh ?” Nói đến đây Ninh Hinh đã đưa tay cởi phăng chiếc áo thun của Quân Dao đặt sang một bên. Cặp đào hồng nhuận không được gì che chắn liền hiện ra trước mắt. Quả thực một tuần qua Ninh Hinh đã không đả động gì đến cô, buổi tối chỉ hôn nhẹ lên môi cô, chúc cô ngủ ngon sau đó siết chặt cô trong vòng tay mình mà thiếp đi.
Trong ánh mắt Ninh Hinh bây giờ chỉ toàn là dục vọng. Cô hung hăng chiếm lấy quả anh đào trước mặt mình, nhũ hoa hồng hào của Quân Dao đang căng dần trong miệng cô. Chiếc lưỡi ấm nóng lại đảo quanh đuổi bắt với nhũ hoa thật lâu. Làm cho phía bên còn lại cũng căng cứng dựng lên đầy ngạo nghễ. Bàn tay không yên phận bắt đầu luật động, các ngón tay không ngừng thi nhau gảy nhẹ lên trên đầu nhũ hoa. Làm cho từ khí sắc hồng hào chuyển sang đỏ ửng.
” Uhmm ” cơn kích thích làm Quân Dao ưỡn người ngã đầu ra phía sau đón nhận. Ninh Hinh rời cặp anh đào hôn dần lên trên. Hơi thở ấm nóng phả dần dần đều khắp cơ thể cô, cảm giác ướt át xen lẫn cảm giác đau nhói khi Ninh Hinh mút mạnh đều khiến cô cảm thấy hưng phấn. Tiếng ướt át truyền dần đến tai cô, cảm giác ấm nóng, trơn trượt phủ lên tai cô. Sự kích thích ngày một dâng cao, Ninh Hinh dừng lại ngay tai giọng nói truyền cảm, gợi tình ma mị
” Nếu đêm nào cũng hôn sâu em, chị nghĩ mình không chịu được mất. Em có hiểu không Dao Dao bé nhỏ của chị”
Quân Dao nghe Ninh Hinh nói cảm giác cứ như bị Ninh Hinh đang điều khiển mình, giọng nói ma mị này, cô yêu nó.
” Chị cần có trách nhiệm với em, chị đã hứa với hai bác là sẽ chăm sóc em. Cả ngày em học trên trường tối về đều học đến đêm muộn. Sáng mặt trời chưa lên là em đã dậy. Chị không muốn bức em, em có biết là chị đã kiềm chế như thế nào không? Vậy mà giờ đây em lại dùng ánh mắt đó mà nhìn chị? “
Giọng Ninh Hinh chậm lại trầm thấp nhưng không bình ổn vì dục vọng đang kiểm soát cô. Ninh Hinh bất ngờ vì Quân Dao đưa đôi bàn tay nâng mặt mình lên, trao cho cô một nụ hôn dịu dàng. Rồi ghé sát tai dùng giọng nói đang bị dục vọng xâm chiếm mà nói với Ninh Hinh
” Chị không cần phải kiềm chế, em muốn chị, Em muốn Hinh Hinh” nói xong cô hôn lên vành tai đang ửng đỏ của Ninh Hinh
Hai mắt Ninh Hinh sáng bừng lên, nâng cô đứng dậy. Không quên với tay tắt đèn vội vàng di chuyển về phòng ngủ
” Dao Dao, em cần có trách nhiệm với lời em nói”