{Bách Hợp , Futanari , H+} Con Sói Tôi Yêu - Bắt đầu
-“Các ngươi là đồ đáng ghét ” nàng hét lên và chạy đi
Tại sao cuộc sống của nàng lại khổ như vậy , bố mẹ bỏ rơi mình vì có đôi mắt khác người vì nó màu tím giờ thì bạn thân và người mình yêu lại phản bội mình . Tại sao vậy ? Nàng đã làm gì sai sao ? Chỉ vì nàng khác người sao ?
Nàng cắm đầu chạy không biết chạy về đâu đến khi chân bật máu khiến nàng ngã xuống . Cố gắng đi dến chiếc hồ gần đó , nàng nhìn bản thân mình trong hồ không khỏi nực cười . Bỗng dưng mặt hồ phát sáng , nàng ngạc nhiên . Mặt hồ không còn phản chiếu khuôn mặt nàng trên nền trời đêm nữa mà là một cô gái với mái tóc đen ngang vai rối bời . Nổi bật là đôi mắt đỏ mở to và phần tóc nhô lên như hai cái tai trên đỉnh đầu. Chưa kịp hoàn hồn chạy đi , nàng đã bị cô ta kéo xuống . Cánh tay to khỏe vươn lên khỏi mặt nước túm lấy cổ áo cô mà kéo xuống dưới . Cảm giác bất an lo sợ và hốt hoảng khiến cơ thể nhỏ bé của nàng ngất đi .
Cô kéo nàng khỏi mặt nước , bế nàng trên tay môi cong lên cười ánh mắt nhìn nàng với vẻ hài lòng . Giọng nói trầm khàn đầy vui vẻ của cô từ miệng vang lên :
-” Tại sao 1 đứa con của gia tộc chuyên đi chế độc lại ở thế giới con người chứ ,haizzzzzz” cô thở dài bế nàng trên tay về nhà
Trên đường cô khẽ liếc nhìn khuôn mặt nàng. Đôi mắt thâm quầng mệt mỏi với hàng lông my dài đang nhắm , đôi môi nhợt nhạt đang hé mở , chiếc mũi nhỏ thon dài kết hợp với hau trên làn da trắng mịn hơi xanh xao của nàng khiến nó thật xinh đẹp và đáng thương . Mái tóc đen nâu dài được bện lại cố định bằng một sợi màu tím lấp lánh bay bổng trong gió khiến nàng thật xinh đẹp . Bế nàng trên tay cơ thể mỏng manh nhẹ một cách quá mức khiến cô có phần tò mò , không phải vì áp lực công việc mà tự tự đấy chứ, đúng là đứa trẻ mới lớn .
Tốc độ cô rất nhanh vì cô không phải người thường , thoắt cái đã đến một ngôi làng với phần nổi bật là tòa lâu đài nguy nga tráng lệ ở vùng trung tâm . Cô nhẹ nhàng từng bước bình tĩnh đi đến cửa lớn của lâu đài . Lính canh thấy con mắt màu đỏ tuyệt đẹp như đang phát sáng trong màn đêm tối yên tĩnh và dễ chịu này lập tức mở cửa cho cô vào , mặc dù tò mò con người cô đang bế trên tay nhưng họ không hỏi vì không muốn trọc giận cô .
Bế cơ thể nhỏ nhắn nhẹ tênh về phủ của mình . Đặt nàng lên giường rồi ra ghế nằm { nó sợ bị vợ đá đấy :)}cô từ từ nhắm con mắt lại mà chìm vào giấc ngủ . Giấc ngủ không dài quá 5 tiếng vì cô không thể nào ngủ thêm được nữa . Nhìn con người đang ngủ say trên chiếc giường trắng to lớn khiến cô khẽ cười . Bước vào phòng vệ sinh cá nhân rồi đi ra, người trên giường lúc bấy giờ đã dậy đang ngồi lo sợ nhìn cô . Đôi mắt màu tím phong lan mở to nhìn cô . Cô nở một nụ cười thân thiện tiến đến gần cơ thể nhỏ bé đang ngồi trên giường kia , nàng mặt không cảm súc vì nàng cảm thấy quá mệt mỏi rồi giờ chả còn gì để mất cả . Tiến đến ngồi cạnh nàng , giọng nói khàn trầm với giọng điệu ôn nhu :
-“Tại sao người của gia tộc Hadoku lại ở thế giới con người vậy ” vừa nói tay cô xoa xoa cái dầu nhỏ
-“Người của gia tộc Hadoku? ” em nghiêng đầu nhắc lại tỏ vẻ khó hiểu cau mày
-” Đôi mắt tím phong lan là đặc điểm di chuyền của gia tộc đó và ngoài người của da tộc không một ai có thể sở hưu nó ” cô nói tay rời khỏi chiếc đàu nhỏ .
-” Chắc chỉ là trùng hợp thôi , tôi không biết gì về cái cô nói ” nàng nói
-” Vì tôi bị bỏ rơi ngay khi lên 1 tuổi mà ” em cúi nói
-” Sao lại cúi đầu , khóc à?” cô ngiêng đầu hỏi
-” Không có , hơi buồn thôi ” em nói
-“Vì bị bỏ rơi hay bị phản bội hay …áp lực công việc cuộc sống ” cô hỏi
-” Tất cả ” em nhỏ giọng nói .
-” Vậy muốn trả thù không hay sống một cuộc sống mới ? ” cô xoa đầu em hỏi
-” Bằng cách nào chứ” em cười khinh bỉ hỏi cô
-” Ở đây là dị giới nó không phải nơi bình thường nên nhóc có thể ” cô đứng dậy mở rèn cửa sổ ra
Ánh sáng rực rỡ chiếu qua cánh cửa mà vào phòng . Em mở to mắt ra nhìn , một bầu trời xanh trong lành với những con chim lấp lánh đang bay , sự tò mò điều khiển cơ thể em tiến đến xem rõ hơn . Cảnh sắc bên ngoài khiến em mê mẩn , nơi này thật nhộn nhịp và yên bình . Bỗng dưng một bàn tay bịt mắt em lại :
-” Đừng nhìn như thế sẽ hại mắt đấy ” cô từ đằng sau nói bàn tay che mắt em
-” Dị giới đây ư ? Nó đẹp quá “em nói ngước măt lên nhìn cô
-” Ừm , chào mừng nhóc đến với dị giới nơi con người bị thế giới cũ ruồng bỏ và những yêu tinh sống với nhau ” cô cười nói