Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 38: Sự Thật
Hà Thiên Tranh mỉm cười khinh bỉ. Cô ta thật biết làm trò! Diệp Chính Hàn chọn ai? Đương nhiên cô đắc thắng. Anh sẽ chọn cô! Có lẽ đúng như vậy. Diệp Chính Hàn chẳng bận tâm mà đỡ cô đến giường. Nhưng có vẻ sắc mặt của anh không được ổn. Cất tiếng lạnh lùng nói:
“Anh đi có việc. Em nghỉ tí đi!”
Rồi Diệp Chính Hàn bước những bước dài ra ngoài. Để lại mình Hà Thiên Tranh với khuôn mặt ngơ ngác, rồi khó hiểu. Cô cười rộ lên một cái. Tay khẽ sờ lên mặt. Sao lại lạnh thế này nhỉ, còn… Ươn ướt? A, hóa ra là nước mắt! Cơ mà, tự nhiên lại khóc vậy? Là tại, anh ấy không chọn ở lại với cô, mà đi theo người tình cũ…?
Hà Thiên Tranh khóc một lúc thật lâu. Vốn là đã ngừng khóc. Nhưng trong đầu cứ suy nghĩ miên man, rồi lại khóc lấc lên. Cuối cùng, sự mệt mỏi thay chỗ cho đau buồn. Cô thiếp đi từ lúc nào không hay.
~~
“Diệp Chính Hàn, Tiểu Tranh, hai đứa lại cãi nhau à?”
Tiểu Tranh mỉm cười nhẹ nói:
“Không hề nha bác Tuệ!”
Lăng Ngọc Tuệ thở dài , hôm nay quản gia có nói Tiểu Ngọc đến. Bà biết sẽ có chuyện không hay xảy ra. Chỉ là không ngờ Diệp Chính Hàn lại lạnh lùng tỏ ra xa lạ với con bé. Thật là muốn đâm chết con bà!
Ăn xong cô liền nhờ người hầu đưa lên phòng. Lên đến bước hai cầu thang, Hà Thiên Tranh khẽ liếc về phía anh một cái. Kết cục thấy anh vẫn ngồi ăn một cách lạnh nhạt. Tim khẽ co thắt kịch liệt. Không biết Hà Thiên Tranh của ngày xưa có phải đau đớn như này không nhỉ? Hà Thiên Tranh khẽ cười nhếch lên một tiếng. Bây giờ có chết cô sẽ cũng không tha thứ cho anh ta đâu!
Đứa con trong bụng,… Hay là, phá đi!?
Diệp Chính Hàn chăm chú đọc sách cố gắng thực hiện cho được lời của ba. Đến buổi chiều, bản thân như có như không chờ đợi cô đến nũng nịu nói muốn chơi với anh, nhớ anh. Nhưng rồi Diệp Chính Hàn sực nhớ cô đang giận anh. Lên khóe miệng khẽ nhếch lên khinh bỉ, không sao, anh vẫn ổn!
Nhìn vào sách bỗng thấy bóng dáng cô. Ảo ảnh, thật là ảo đến bức người mà!. Tức giận lật sang trang khác, hình ảnh khác lại hiện lên: cô mỉm cười hạnh phúc bế đứa bé, nhưng bên cạnh cô, lại là Jorn!? Diệp Chính Hàn đầu nổi vạch đen gập mạnh quyển sách lại. Tay vò thật mạnh mái tóc đỏ hung. Chết tiết, anh sẽ đi gặp cô xin lỗi sao?…
~~
“Cô chủ đâu?”
Quản gia thấp thỏm nói:
“Tiểu thư đi ra ngoài rồi thưa cậu chủ!”
“Cô ấy đi với ai?”
“Thưa, là một mình”
“Rốt cuộc là đi đâu được chứ!”
Diệp Chính Hàn liền gọi cho cô.
Không bắt máy!
Được lắm! Rất giỏi! Dám bỏ đi không xin phép! Xem lúc về anh sẽ trừng trị cô như thế nào!
~~
Tiểu Tranh mệt mỏi xem lẫn đau đớn bước vào phòng. Kết quả bắt gặp Diệp Chính Hàn đang nằm thiếp đi ở giường cô. Hà Thiên Tranh tức giận trợn mắt lườn một cái. Chân nhẹ nhàng bước tới bên giường. Trông anh ngủ ngon chứ kìa!?