Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 31: Hà Thiên Tranh gặp chuyện
“Tiểu Ngọc, cô rốt cuộc đã làm cái gì! Mà khiến cho Tiểu Tranh ngất xỉu!? “
Lăng Ngọc Tuệ tức giận, khuôn mặt bà hiện lên tia đáng sợ mà hiếm khi người ta thấy được. Lúc con bé Tiểu Ngọc đến đây thăm Hà Thiên Tranh là bà đã biết có chuyện không may. Chỉ là không ngờ Tiểu Ngọc dám làm chuyện động trời như vậy!
Tiểu Ngọc khóc lóc, khuôn mặt đánh thương như bị vu oan, tay lau nước mắt nói:
“Con không biết, tự nhiên,… Hức…. Tự nhiên em ấy đổ gục xuống. Con sợ hãi…! Em ấy khiến con đau lòng muốn chết! Hức…huhu. Con xin lỗi, con không hề biết tại sao em ấy lại như vậy!”
“Thưa, cậu chủ đã về ạ!”
Tiếng người giúp việc vanh lên, cùng theo đó là tiếng giày lộp cộp.
Diệp Chính Hàn bước lên bậc thang. Đi vào gian chính. Thấy Tiểu Ngọc liền tức giận. Bản thân thậm chí muốn bổ nhào đến mà đánh! Nhưng anh nhớ tới cô, liền hừ một tiếng rồi liền một mạch lên phòng.
Trên phòng cô có một vị bác sĩ nữ đang ngồi bên cạnh giường cô xem tình hình. Khuôn mặt bà ta có vẻ nghiêm trọng. Điều đó khiến cho anh lo lắng, không chịu được cất tiếng hỏi:
“Cô ấy là bị làm sao?”
Bác sĩ chần chừ một lúc, đôi mắt hơi nhăn lại nói:
“Tôi không rõ, đã kiểm tra mọi thứ, đều vô cùng tốt. Vả lại, cô ấy còn có một thai nhi! Nhưng ngất đi là biểu hiện cho một nguy cơ xấu! “
“…Có thai…?”
“Đúng, mới được hai tuần!”
Tai Diệp Chính Hàn ong ong. Lần đầu tiên tim anh bỗng đập liên hồi, nửa vui, nửa lo lắng! Nhưng cái cảm giác này, tại sao nó lại tuyệt vời như vậy? Đứa bé đó,… Sẽ giống anh chứ? Tuy còn quá trẻ, nhưng bản thân lại liền có thể làm cha sao? Cha, là cha của một đứa bé? Tay anh hơi run run. Ngồi xuống chạm lấy bụng cô. Ở đây, đang có một sinh linh giao hợp giữa anh và cô sao?
“Bác sĩ, khi nào cô ấy tỉnh?”
“Nghỉ ngơi một lúc là có thể tỉnh”
“Hãy sắc thuốc cho cô ấy. Mai hãy đến! “
~~
“Hà Thiên Tranh, cô ấy tỉnh lại rồi thưa cậu chủ!”
Diệp Chính Hàn vui mừng từ phòng khách bước một mạch đến phòng Hà Thiên Tranh.
Mở cửa phòng vào. Một cô gái đang ngồi ở giường, tinh thần khỏe khoắn, không hề giống như một người mới trải qua mệt mỏi.
Diệp Chính Hàn vui mừng liền muốn tiến đến ôm cô một cái. Bỗng chiếc gối bay thẳng vào mặt anh. Điều đó khiến cho Diệp Chính Hàn lạnh mặt đi. Ngước lên mình cô như muốn đè ép! Nhưng ngược lại Hà Thiên Tranh dáng vẻ tràn đầy khắc chế hỏi:
“Anh là ai?!”
Diệp Chính Hàn cười lạnh. Nụ cười làm cho cô gái trên giường hơi rùng mình. Nhưng gượng gạo vênh mặt lên:
“Dám chiếm tiện nghi của tôi? Mơ tưởng!”
Diệp Chính Hàn cười nhạt một cái: