Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 24: Tôi chưa bao giờ nói thích ai cả! Nhất là cô!
- Metruyen
- Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc
- Chap 24: Tôi chưa bao giờ nói thích ai cả! Nhất là cô!
Hà Thiên Tranh như bị nghe nhầm, liền cố đưa mặt anh lên nói lắp bắp, một cảm giác hạnh phúc lo lắng đến bật khóc, miệng rên rỉ cầu xin:
“Anh nói lại, nói lại, huhu, anh nói lại cho em”
Diệp Chính Hàn đang hưởng thụ bờ ngực căng tròn bị hoãn lại liền khó chịu tức giận nói:
“Lời của tôi không nói lần hai!”
Rồi anh lại vồ lấy cô. Hà Thiên Tranh liền nhanh chân chạy khỏi giường. Giữa bóng tối, cô chẳng thèm che ngực mình, chỉ giơ tay thẳng tắp chỉ vào không trung, lớn tiếng nói, kèm theo tiếng thút thít :
“Huhu, anh nói lại, đừng làm em phải ảo tưởng, nói lại huhu”
Diệp Chính Hàn tức giận, anh nói lại được sao? Chính bản thân anh còn không biết mình có thể nói những lời sến sụa ấy! Anh liền nắm tay cô kéo vào giường, nhảy bổ vào cô mà tha hồ bóp. Tay gẩy gẩy hạt nho làm anh thích thú. Anh nhớ cảm giác này muốn lắm rồi. Nhớ lắm! Càng nghĩ anh liền đưa miệng xuống bú mút bờ ngực đang căng cứng của cô.
Thứ ướt át dính sát vào bờ ngực trần làm cho cô run rẩy. Những hạnh phúc tràn ngập trong đôi mắt cô. Cảm giác của cô bây giờ chỉ muốn khóc thật lớn. Cô vui lắm. Nhưng chỉ có một điều cô vẫn lo sợ. Diệp Chính Hàn có khi nào lại yêu cô chứ? Cái câu cô luôn mơ ước, dù là mơ cô cũng chẳng thể ngờ, anh lại nói yêu cô, lời yêu của anh vô cùng nghiêm túc, tuy chỉ là thoáng qua, nhưng cô tin vào tai mình! Hà Thiên Tranh khẽ rên rỉ lảnh lót:
“Ư… Em cũng yêu anh!… Ư…aaa… Đau đau… Bóp nhẹ thôi đau…! Ư…ư…!”
Diệp Chính Hàn nghe thấy tiếng nói của cô càng thêm hưng phấn. Miệng không ngừng bú mút. Liệu bỏ miếng mồi này một ngày, thì chắc anh phải nằm nước lạnh cả buổi mất!
Diệp Chính Hàn yêu thương hôn lên miệng cô đang nỉ non. Anh cởi bỏ hết tất cả mọi thứ trên người anh và cô. Hai thân thể trần truồng dính sát nhau.
Tay anh đưa xuống khu rừng rậm của cô. Nơi ấy đã tràn ngậm dâm dịch. Vật nhỏ của anh đã cương cứng, thực chất đã cương từ rất lâu rồi!
Diệp Chính Hàn đưa vật to lớn vào trong hang động nhỏ bé. Cả tuần chưa động vào thân hình cô. Kết quả nơi chật hẹp ấy như không muốn chứa chấp cậu nhỏ của anh, thắt chặt vào làm vật của anh hơi khó thở. Cô cũng khóc lóc đau đớn. Anh vỗ vỗ mông cô cố nói:
“Thở đều!”
Cô mồ hôi đầm đìa, đau đớn cố làm theo ý anh cố thở thật bình thường. Hang động phía dưới hơi mở ra. Quy đầu của anh cứ thế mà lao vào. Thứ thịt non mềm bám dính vào làm cho cậu nhỏ sướng đến tụt độ. Cảm giác này khiến anh cảm thấy mê mẩn, anh không rứt ra được. Ra vào được một lúc, cả hai người như hòa làm một. Tiếng kêu “phạch phạch” của hai người người va chạm dâm đãng kêu lêu thể hiện cho sinh lực mạnh mẽ của anh. Được một hồi, anh lên đến đỉnh điểm của sung sướng, liền đi sâu vào cô, bắn ra những mầm non. Cô cùng tràn ra đầy mật dịch.
Hà Thiên Tranh lơ mơ biết Diệp Chính Hàn chuẩn bị hành động xuất binh tiếp cố thở thật bình tĩnh, nói:
“Đừng… Hơ… Hư… Đừng làm nữa… Em mệt!”