Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 22: Là một đứa, không thể thỏa mãn dục vọng
Nụ hôn của Diệp Chính Hàn sâu hơn. Nhấn chìm mọi góc cách trong miệng cô. Lưỡi anh quấn chặt lấy lưỡi cô mà mút. Cô thì cứ rụt cổ vào không muốn tiếp nhận chúng, vì chúng vô cùng thô bạo!
Hành động kháng cự vô thức của cô khiến anh đau điếng, nhưng là đau ở trước ngực, có cái gì quặn thắt thứ vật đó. Chúng nhói lên một cái. Đó là gì vậy? Anh nhớ đến lúc Jorn hôn cô, cảm thấy cả người như có một ngọn lửa cháy khét! Đôi môi ấy, là của anh, nhưng lại bị một người con trai khác xâm phạm đến. Anh bỗng mút thật chặt đôi môi ấy, đôi môi thơm mềm ngọt ngào làm người ta say đắm! Có phải, lúc Jorn hôn cô, cảm giác cũng thế này sao? Diệp Chính Hàn càng tức giận cắn một miếng nữa vào cánh môi dưới của cô làm cô kêu lên một tiếng, nước mắt nước mũi cứ thế mà trào ra!
Tuy cô say rượu, nhưng nếu cố suy nghĩ thì cũng có thể đoán ra đây là ai! Nụ hôn của anh vô cùng tàn bạo, nhưng sao lần này còn đáng sợ hơn? Trên người anh tỏa ra một mùi thơm nam tính, mà chỉ có một người mới có được, đó là Diệp Chính Hàn! Anh tại sao lại tìm đến cô, nhớ Tiểu Ngọc sao? Cả người cô mất dần sức lực, không thể giãn dụa, mặc anh hành hạ, hành động của anh khiến cô không chịu được mà đau đớn khóc lóc, nhưng khóc không phải vì đau, mà là vì anh đối với cô, rốt cuộc chỉ coi là Tiểu Ngọc!
Diệp Chính Hàn nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài liên tiếp rơi xuống ở gò má cô. Anh càng tức giận, khóc cái gì mà khóc? Hành động anh chậm lại, mang theo chút tức giận nhưng đôi lúc lại nhẹ nhàng. Bàn tay anh mê mẩn nơi đẫy đà của cô. Môi bạc của anh ve vuốt chiếc cổ trắng nõn của cô, làm chúng hiện lên những dấu hôn màu đỏ nhạt.
Áo lót cô bị kéo ngược lên trên, cả hay bàn tay to lớn của anh nắm giữ chúng. Cô tốt nhất là chưa lên giường với thằng nhóc kia, không chắc anh không thể chịu được khi mà cơ thể quyến rũ này của cô lại phải để trên tay thằng đàn ông khác! Thứ tốt đẹp này, phải là của anh!
Càng nghĩ Diệp Chính Hàn càng vô thức bóp thật mạnh nơi ấy, mịn màng, non mềm, lại còn làm cô không chịu được mà bật môi rên lên mấy tiếng.
Điều đó khiến vật dưới của anh đã nhô thẳng lên, đau đớn khi bị nhốt trong đũng quần! Vậy nên hơi thở của anh cũng gấp gáp, khuôn mặt đẹp trai đỏ hồng lên trông thật lôi cuốn. Cũng may là trong màn đêm đen tối, chỉ có tiếng thở phì phào và tiếng bú mút cùng với giọng kêu trong trẻo chết người của một người con gái.
Diệp Chính Hàn ve vãn ngực cô. Miệng anh khẽ ray ray hạt dâu bé bỏng của cô làm Hà Thiên Tranh kêu lên những tiếng dâm đãng. Một tay anh cấu véo ngực cô như chuốc giận, một tay mò mẫm xuống eo cô khiến cô giật nảy mình. Bàn tay mà quái ấy xoa xoa eo cô, dịch chuyển xuống quần cô, rồi tháo khuy quần ra. Cô vô thức kẹp chặt lại chân mình. Tay anh chui tọt vào quần cô. Chạm đến quần lót mà vuốt ve bên ngoài. Nơi ẩm ướt của cô tràn ra thứ tinh dịch mềm lỏng. Ngón tay anh khẽ nhấn mạnh hạt chân châu làm cô rên lên thật mạnh, cả người run rẩy, ngực vô thức ưỡn cao như thể để vừa miệng anh cắn:
“Ư… Aaa… Ư…ư… Đừng… Ư…huhu… Đừng…ư… Hàn….!”
Đúng, anh là Hàn, Diệp Chính Hàn! Anh bỗng cảm thấy hạnh phúc vô bờ bến. Một ngón tay của anh chui tọt vào cánh rừng hoang dã, nơi trơn tru ấy kẹp chặt lấy ngón tay anh. Phần dưới của anh cương chướng liền muốn ra thay thế cho ngón tay của mình. Tay anh thao tác thật nhanh cởi sạch quần áo mình đang mặc trên người vứt sang một bên. Rồi lại đè thân hình cường tráng của mình xuống người cô.