Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 14 Diệp Chính Hàn ghen!
Bỗng một chàng trai ôm trầm lấy cô. Anh ta rất cao, mùi nam nhân xa lạ khiến cô phát hoảng sợ hãi muốn đẩy ra. Sức nặng đè lên vai khiến cô khó thở, là ai chứ?
“Buông ra, khốn nạn, anh là ai vậy?”
Nhật Vương Nam buông người con gái trong lòng ra. Người cô rất thơm! Nó khiến anh bị cuốn lại. Mùa thu được ôm một người thật thoải mái. Bỗng anh bị vả bốp vào khuôn mặt đẹp trai của mình.
Nhật Vương Nam bỗng tỏ ra đáng sợ. Đánh anh? Nghĩ rằng anh không đánh phụ nữ? Vậy mơ hồ rồi!
Nhật Vương Nam với đôi mắt tức giận, dơ tay định đánh người con gái phía dưới mắt mình. Bỗng anh nhìn thấy đôi mắt to tròn mọng nước đang rơi nước mắt. Khuôn mặt ấy liền khiến tim anh lệch một nhịp. Anh để ý đúng người rồi! Bản thân tự thấy có lỗi với cô, nhưng chỉ là một cái ôm. Cái ôm của anh đáng sợ thế sao?
Hà Thiên Tranh đau đớn khóc, cô không phải loại con gái dễ dãi như vậy. Diệp Chính Hàn, Đồ Cẩm Lục, rồi lại đến người con trai xa lạ này. Cô kêu lên:
“Sao anh lại ôm tôi!”
Nhật Vương Nam mỉm cười, nụ cười vô cùng đẹp:
“Tôi rất thích em”
Hà Thiên Tranh có chút ngơ ngác. Nhìn anh ta chắc lớn tuổi hơn cô. Nhưng cô chưa bao giờ thấy anh ta cả.
Sự ngơ ngác xen lẫn sợ hãi của Hà Thiên Tranh làm Nhật Vương Nam cảm thấy có chút hạnh phúc. Lâu lắm rồi anh không vui như thế này.
Hà Thiên Tranh lau nước mắt, lại ngước lên, anh ta vô cùng cao, dáng dấp thật giống Diệp Chính Hàn. Khiến lúc nãy đánh anh ta cô còn phải kiễng thật cao.
“Tôi không hề quen anh!”
Nhật Vương Nam vuốt vuốt mái tóc của cô, làm cô rẩy tay anh ta ra. Thật là bừa bộn!
“Vậy là em đồng ý rồi nhé! Từ nay về sau tôi sẽ gặp tôi nhiều”
Hà Thiên Tranh tức giận, cô đồng ý lúc nào chứ?
“Đồ điên!”
Cô chẳng ở đây làm gì nữa. Thật đáng sợ! Cô cất bước đi, anh ta cũng không đuổi theo. Cô bỗng nhìn thấy bóng người ở trong bụi cây bên cạnh. Cô hơi ngó vào. Không có ai cả. Tại sao cô lại hoang tưởng như mình đã nhìn thấy Diệp Chính Hàn chứ?
~~~
Đây là tối đầu tiên cô ở trong trường. Bên cạnh lại còn là phòng của Diệp Chính Hàn. Khiến trong lòng cô có chút vui vẻ. Cô bỏ cuộc rồi mà? Tại sao vẫn cứ phải quan tâm đến anh chứ? Nghĩ vậy nhưng lúc vào phòng cô vẫn hơi ngó sang bên cạnh. Anh đang làm gì?
~~
Một chàng trai với mái tóc hung đỏ, bịt khẩu trang đen, dáng người to lớn, lạnh lùng bước vào siêu thị mua vài chai rượu và một hộp bao cao su!
Chiều nay anh không bước ra. Nếu anh bước ra. Có lẽ sẽ có đánh nhau to về sinh viên năm hai và năm ba. Anh không muốn liên lụy đến mọi người trong hội. Hai người đều cân bằng sức lực. Nếu đánh nhau thì cuối cùng chỉ tổn hại hai bên!