Anh Là Của Em (18+) #Tiểu Mộc - Chap 10: Cùng nhau làm tình
“Tiểu Tranh, con tỉnh rồi!”
Cô đang ở nhà họ Diệp sao? Sao lại vậy? Rõ ràng là ở trường…!? Là mơ sao?
Lăng Ngọc Tuệ đau đớn nhìn con dâu tương lai đang dương ánh mắt u buồn nhợt nhạt. Trải qua cuộc sống gian lao, đi đến thành công hôm nay, bà chẳng lẽ một chuyện nhỏ nhặt này cũng không nhận ra cô đang buồn chuyện gì sao?
“Có phải Tiểu Ngọc đã trở về?”
Đúng là không phải mơ rồi! Cô bây giờ thực sự vô cùng đau đớn, mệt mỏi, chỉ muốn khóc oà lên. Nhớ lúc cô bước tới kéo anh. Diệp Chính Hàn đâu còn như những lúc ăn đậu hũ của cô? Lạnh lùng, ghét bỏ, trong đầu anh chỉ có Tiểu Ngọc. Cô thực sự tức giận, uất ức.
“Chị ấy… Không nhận ra ai cả. Chị ấy nói chị ấy là Uyển Nhi. Cháu chẳng biết nữa. Thực sự rất giống chị Tiểu Ngọc!”
Lăng Ngọc Tuệ tức giận. Tiểu Ngọc rất khôn khéo, bà đương nhiên quý đứa cháu này. Nhưng bà làm sao lại có thể cho phép Tiểu Ngọc và Diệp Chính Hàn yêu nhau? Quá điên rồ!
“Bây giờ muộn rồi, đừng về kí túc xá nữa. Tiểu Tranh, người bạn của cháu đã lấy hộ vali, ta đã để ở đầu giường, cháu tắm rửa đi, rồi xuống ăn cơm. Ta nhất định lấy lại công bằng cho cháu!”
~~~
Diệp Lỗ Sinh tức giận gầm lên:
“Sao anh dám để một nam nhân đưa Tiểu Tranh về nhà? Anh không quan tâm con bé nhưng cũng nhất định không được để người khác động vào phụ nữ của mình!”
Diệp Chính Hàn nghe vậy, sắc mặt cũng không được tốt lắm:
“Ai được cô ấy về?”
“Là con của nhà họ Vương! Cậu ta xem vẻ rất để ý Tiểu Tranh! Lúc cậu ta về còn dặn dò đủ kiểu. Anh còn chẳng thể nào bằng được cậu ta!”
Diệp Chính Hàn cùng Diệp Lỗ Sinh đều im lặng.
Được một hồi, bỗng Diệp Lỗ Sinh cất tiếng lạnh lùng :
“Nếu anh không yêu con bé… Tôi cũng không ép buộc anh nữa!… Tiểu Tranh đã như đứa con trong nhà. Tôi không thể bắt ép con bé vào những thứ khổ sở! … Nếu anh nhất định cương quyết không chịu lấy Tiểu Tranh… Vậy tôi cho anh tự do!”
“Ba muốn làm gì!?”
Diệp Chính Hàn lạnh lùng, dường như chẳng còn gì lạnh hơn. Muốn anh bỏ Hà Thiên Tranh? Thật khiến người ta như gặp chuyện hài!
“Tôi có quen hiệu trưởng Vương! Rất thân! Là bạn học cũ!”
~~~
Hà Thiên Tranh mặc một chiếc váy trắng. Nhìn cô chẳng khác gì người vô hồn. Cô nhẹ nhàng bước xuống cầu thang. Người hầu nhìn thấy cô cảm thấy vô cùng đáng thương. Hà Thiên Tranh như con búp bê bị hỏng, cô bước xuống như một thiên thần, chỉ tiếc rằng, cánh đã mất từ bao giờ.
Diệp Lỗ Sinh cùng Lăng Ngọc Tuệ nhìn cô xót xa.
Diệp Chính Hàn đang điên cuồng tức giận với những gì Diệp Lỗ Sinh nói! Lúc biết Tiểu Ngọc mất tích còn chẳng đau đớn bằng.